Du lịch Miền Trung 2012

NGÀY 3/10/2013 (ngày đặt chân tới ga tầu hoả Moskva).

Hôm nay 3/10/ 2013 theo triệu tập của ban liên lạc trường thiếu nhi Việt Nam Moskva 1954, mọi người đến để kỷ niệm ngày đến Moskva và chuẩn bị cho sang năm, 60 năm ngày đặt chân tới thủ đô Moskva.  Triệu tập 9 giờ sáng, vậy mà khoảng gần 10 giờ mới hầu như đến hết theo danh sách đăng ký. Tôi là người bao giờ cũng ĂN ĐI TRƯỚC nên trừ Phạm Phu (trưởng ban tổ chức buổi tiệc), Trịnh Tô Hợp (bà đại tá về hưu, được giải hưởng HCM vì cải tiến Kachusa đánh vào Nam), còn cứ lác đác các cụ từ từ , lò dò gần 10 giờ mới cười toe toét bước   vào, đi ăn, đi chơi chứ đi đâu mà vội. Chẳng ai trách ai đi muộn, ở tuổi này miễn  đến được là vui rồi.


Lâu ngày gặp nhau nên ai cũng vui cười, bắt tay, ôm hôn thắm thiết. Sau hồi lâu, nghe chừng đã đông đủ theo hẹn, ban liên lạc tuyên bố lý do : họp mặt chủ yếu bàn chương trình, kế hoạch năm sau.


Tiến Hoàn, Tiến Đức, Hồ Dũng phát biểu khá dài xong. Tôi không nói lại. Ban liên lạc sẽ viết và thông báo sau. Là phó thường học sinh của trường, chẳng đảm nhiệm việc gì, tôi chỉ lợi dụng cuộc họp nhi nhô, vui vẻ gặp bạn bè tán chuyện là chính, chạy lăng nhăng tập chụp ảnh cho vui.


Phần long trọng đã xong, chuyển sang phần vui vẻ. Bia ít người uống, rượu thì tuyệt nhiên không. Các cụ ông bây giờ chắc cũng  SỢ CHẾT nên không uống, giỏi thật !  Còn bia thì chút ít thôi. Các món ăn ngoài các món xalat, xúc xích, thịt hun khói và bánh mì ra còn toàn món VN cả. Xúp thì vẫn xúp gà theo kiểu VN. 

No bụng rồi đến phần quấy phá, hò hét. Năm nay có 36 người và lại già rồi nên ít trò hơn, chủ yếu là hát. Vẫn mấy bài hát quen thuộc cũ. Tiến Đức hát mấy bài tự sáng tác. Để tưởng nhớ đến Bác Hồ mọi người hát bài  По долинам и по взгорьям, để tưởng nhớ em út Phạm Quang Đẩu mọi người hát 2 bài :    Варяг,  Мы пилоты   Kết thúc Tiến Đức yêu cầu hát bài tuy cũ lắm, nhưng nó phù hợp với các cụ ông chúng ta, đó là bài ПЕСНЯ РОЩИНАHát đến câu cuối cùng: Ты любовь моя последняя,  боль моя  ! ( em là tình yêu cuối cùng của anh, là nỗi đau của anh !) Trịnh Khắc Dân tý nữa thì rơi tim ra ngoài. TN vội phải đỡ hộ trái tim mới trở về vị trí cũ. Nói phét tý thôi chứ TN chạy đến nơi thì đã có Minh Châu đỡ hộ từ lâu nên TN chỉ cười ủng hộ thôi. Dân ta vừa ôm tim, vừa hát nhắc lại mấy lần nữa. Nói thế thôi, tim Dân còn vững lắm, không thể RƠI ra ngoài được đâu. Bài này là bài LÒNG của anh Dân mà lị. Cho nên bắt đầu hát là anh ấy vừa ôm tim, vừa hát thật to sợ tim rơi ra ngoài.


Lúc dầu các cụ cứ dần dần tiến vào phòng, cười toe toét, ôm hôn thắm thiết, bắt tay nhau chẳng ai hỏi ai tên gì nên mọi người cứ tưởng nhớ nhau hết. Ai ngờ yên vị mới biết có một số CỤ chẳng nhớ mặt, nhớ tên nữa, họ thì thầm hỏi  người ngồi bên cạnh :" Ai kia nhỉ ? Tên bạn kia là gì nhỉ ? ..." Chẳng biết quên vì lý do gì, do đãng trí, ít đi gặp mặt hay người kia thay đổi nhiều. Tôi thì không quên một ai cả, nhớ như in. Đến lúc hát mới biết các CỤ quên tợn quá. Hầu như phải cầm giấy ( Lê Tiến Hoàn đã photo copy cho mấy chục bản ) .  Cầm giấy rồi cũng không đọc được nữa. Giọng hát thì cao có, thấp có, ồ ồ có , chẳng còn biết chỗ nào lên, chỗ nào xuống chứ đừng nói đến ngân nga, thăng trầm. Cũng chẳng ai cười ai, miễn là vui. Dân thì từ xưa đến nay vẫn mê bài Песня Рощина nên khi Tiến Đức yêu cầu mọi người hát Dân ta nhiệt tình ủng hộ ngay, vừa hát, vừa ôm tim tỏ vẻ nuối tiếc tợn. Các CỤ ông nhà ta tiếc cái thời tuổi trẻ xa xôi đã qua  quá ! Bây giờ đầu cụ nào cụ ấy bạc trắng cả rồi chẳng còn biết làm thế nào ngoài việc nhuộm lại cho đen để nhớ lại thời xa xưa ấy. Bài hát này hợp với các cụ ông nhà ta bây giờ ghê. Thật là mùa xuân không bao giờ trở lại !!! Nhìn lại cái thời mới học bài hát này hơn 50 năm về trước mà các cụ ông thấy nuối tiếc tuổi thanh xuân của mình vùi đầu vào công việc, vùi đầu vào chiến tranh...Chẳng mấy ai nghĩ cho mình. Đến bây giờ biết nghĩ cho mình thì đã đầu bạc, răng long.

Mọi người dần dần tự rút về. (Thằng) ông đại tá về hưu Văn Tiến Tình trên đường về đuổi kịp chị TN cười toe toét: "Em đuổi kịp chị rồi. Chị đi cũng nhanh đấy nhỉ, còn đi xe điện được tốt chán. Chị và em cùng đường về". 

- Quên lúc nãy đến xoa đầu em mà lúc về lại chưa xoa. Xin lỗi thằng ông đại tá nhé.

- Chị này, em chỉ còn có mấy sợi tóc, chị xoa làm nó rụng thêm, trọc mất.

- Thảo nào hôm đến nhà em, chị xoa đầu em, thấy vợ em LƯỜM chị, hóa ra sợ em trọc đầu, hói trông già chứ gì. Thôi lần sau không xoa đầu em nữa. Nhưng nếu chị quên vẫn theo thói quen lúc bé thì phải chịu hói đấy nhé.

- Thì em bắt đền.

- Chị cố gắng nhớ chứ đền bộ tóc giả đắt lắm, chị không có tiền.

Nói đến đây vừa đúng ngõ rẽ, 2 chị em chia tay. 

Về đến nhà mới thấy mệt, nhìn đồng hồ đã 2 giờ chiều.

Đây là một số ảnh tôi tập chụp được. Ai thấy cần cứ tự nhiên, không phải hỏi đâu nhé.







 












 Xin chào tất cả ! 

9 nhận xét:

  1. Cac cu hop mat vui the, con chau chay dai cung khong bang cac cu duoc. Chuc cac cu luon doi dao suc khoe !

    Trả lờiXóa
  2. May các cụ họp mặt ngày 3/10 chứ sau đó một ngày thi chẳng ai có thể vui được như vậy. Hôm ấy mọi người thắc mắc không hiểu sao cháu Việt không đến dự, hóa ra là trực ông Văn. Hôm nay mẹ và Ly đi viếng ông VĂN ở 30 Hoàng Diêu do trường tổ chức. Cũng may mà đến nhà chứ đến số 5 Trần Thánh Tông thì cả 2 mẹ con đều bị cấm. Thôi thế cũng toại nguyện của mẹ con mình rồi. Ly bảo không đi viếng được thì ân hận lắm. Mấy ngày nay mẹ đau dầu quá, mất ngủ tợn. Thôi mẹ chuẩn bị đi với Ly đây.

    Trả lờiXóa
  3. Chị Nga "chuyển hướng" viết bài hay đấy và nhiều ảnh hấp dẫn. Tiếc là chậm thời sự, bởi gần một tuần qua với tin Đại tướng mất đi, mọi việc đều trở nên như là không mấy để ý đến nữa. Bài mà đưa được sớm, trong ngày 4 / 10 thì hay quá. Cảmơn chị Nga và cháu Lưu Ly đã giúp mẹ Nga.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn thầy đã khen, nhưng con Ly giữ máy ảnh cứ quên mãi sau mới đăng nên hết tính chât thời sự. Máy ảnh 3 mẹ con, bà cháu dùng chung. Thầy lấy mấy bức ảnh em Hòa và Thầy làm kỷ niệm nhé. Chào thầy !

      Xóa
    2. Tận chủ nhật con Ly mới nhớ ra chưa làm ảnh cho mẹ, thế là chiều mới đăng được. Thôi méo mó, có hơn không, chậm còn hơn không bao giờ , thầy ạ.

      Xóa
  4. Các chị gặp bạn bè thật ấm áp tình cảm, những lần như thế cố gắng đi chị gái nhé ! Em ko thấy bài mới hiện hóa ra có bài mới rồi, vui khỏe và tươi mãi như trong hình chị gái nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã thăm chj. Mấy ngày nay mọi người xoay quanh việc bác Văn mất nên ít quan tâm đến các bài không liên quan. Chắc phải sau tang lễ mọi người mới quay lại. Chúc em vui vẻ cuối tuần. Chào !

      Xóa
  5. CHÚC MỪNG CÁC CỤ BẠN CỦA CỤ CHỊ TUẤN NGA , TIẾN HOÀN...
    TUY GIÀ TÓC GIÀ RÂU,
    NHƯNG ĐƯỜNG HÒ HÁT THÌ ĐÂU ĐÃ GIÀ...Ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chưa gọi là già cóc đế đại vương, nhuưng hát hò quên hết giọng, lời. Hề hề ! Cám ơn em. Chào !

      Xóa