Chấn thương và nhiễm trùng huyết thì tôi không lạ gì với sự nguy hiểm của nó đem lại cho con người. Tôi đã viết về chấn thương do tai nạn giao thông của mình ở bài kể về bác sĩ PHAN CHÚC LÂM. Nhờ có bác sĩ PCL và QYV 103 mà tôi còn sống tới ngày nay.
Còn nhiễm trùng huyết cũng làm tôi tí bỏ mạng ở Moskva năm 1957. Nằm bệnh viện Bốtkin mãi chẳng tìm ra bệnh mà làm tôi mất ăn, mắt ngủ, mất học. Bụng lúc nào cũng đau không cho tôi yên. Ra viện được ít ngày thì cơn đau bụng khủng khiếp, chẳng sốt, chẳng nôn. Chị y tá vội đưa tôi đi bệnh viện. Bác sĩ khám xong bảo tôi viêm ruột thừa cấp tính, phải mổ ngay. Họ nói sở dĩ không sốt, không nôn vì một thời gian dài tôi bị viêm mãn tính nên đã phần nào quen.
Tôi lên bàn mổ. Hai bác sĩ 2 bên. Tôi không còn nhớ bao nhiêu y tá. Người ta chỉ tiêm thuốc tê tại chỗ mà không gây mê. Họ làm gì tôi đều biết hết. Cô y tá cứ nói chuyện, hỏi những câu hỏi linh tinh, tôi mệt chẳng muốn trả lời.
Cả tiếng sau khi gây tê tôi cảm thấy mình không có ruột. Ôi, người ta không có ruột, trống rỗng giữa lưng và bụng mới khó chịu làm sao.
Tôi vẫn nghe 2 bác sĩ bảo với nhau sao không tìm thấy ruột thừa đâu. Phải đến hơn 1 tiếng sau mới thấy 2 bác sĩ bắt tay nhau chúc mừng đã tìm thấy ruột thừa. Hình như tôi mệt và ngất đi. Lúc nửa tỉnh, nửa mê tôi thấy họ nói với nhau là ca này khó thế, 2 tiếng mới hoàn thành. Ngay sau đó họ chuyển tôi vào xe đưa sang phòng hậu phẫu. Tôi lịch sự, mặc dù đau vẫn ngoảnh lại cám ơn các bác sĩ, các y tá. Hai bác sĩ nói là đã 11 năm tốt nghiệp bác sĩ, hôm nay mới được tôi cám ơn, còn các bệnh nhân trước đây đau quá họ toàn mắng chửi.
Nằm phòng hậu phẫu được 1 hôm thì 2 bác sĩ đến thăm. Họ mở vết mổ ra xem. Tôi nhìn xuống thấy vết mổ phải dài đến 25 cm. Các bác sĩ bảo vì không tìm thấy ruột thừa nên họ đã rạch dần dài vết mổ và lôi hết ruột ra mới tìm thấy ruột thừa. Lúc này họ kể lại chẳng dấu gì tôi.
Mấy ngày sau tự nhiên tôi thấy mình không thể cựa được, muốn cựa mà không đủ sức. Gọi y tá giúp, chị ta vội gọi cấp cứu. Thế rồi họ để nằm trên xe đẩy đi xét nghiệm. Cuối cùng lần đầu tiên tôi nghe thấy từ NHIỄM TRÙNG HUYẾT. Những từ này thật lạ. Hỏi, nhờ họ giải thích, họ giải thích cho mình. Nhưng họ không dám nói sự nguy hiểm của nó.
Sau đấy là cuộc vật lộn của bác sĩ, y tá để giành giật lại cuộc sống cho tôi. Lúc đầu họ vào tiêm mông cho tôi, nửa giờ 1 lần, tôi nhờ họ chuyển bên nọ, bên kia. Sau không còn biết bên nào nữa thì cứ nằm thuận đâu, tiêm đó, vì chuyển cái xác của tôi thật nặng nề, khó khăn, nó cứ cứng đờ ra. Mỏi lắm phải bấm chuông nhờ họ chuyển hộ. Khát nước họ cho uống giúp. Mọi việc cá nhân là bất lực.
Hơn 1 tháng sau, tôi không hiểu sao họ tiêm lâu thế, tôi mới dậy tập bíu tường mà đi. Thế là hơn 1 tháng các bác sĩ, y tá vật lộn với căn bện nhiễm trùng huyết hoành hành tôi đã thành công. Hai bên mông tôi bị các nốt tiêm san sát vào nhau như 2 lá gan đắp vào. Và tôi đã bắt đầu lò dò đi được. Rồi tôi ra viện.
Bà hiệu trưởng bảo với tôi may mắn có penicillin tôi mới sống sót, cháu bà thiếu penicillin nên đã chết do nhiễm trùng huyết. Hồi ấy họ tiêm như vậy chứ bây giờ y học hiện đại họ pha và chuyền thẳng vào máu vừa tác dụng nhanh, vừa đỡ hành hạ bệnh nhân.
Tôi kể thế để mọi người biết nhiễm trùng huyết khó chữa và nguy hiểm đến tính mạng như thế nào.
Tôi bắt đầu kể về bạc chữa chấn thương và nhiễm trùng huyết kỳ diệu đây:
Hiệu quả chữa bệnh của ion bạc đã làm nhiều nhà nghiên cứu ngạc nhiên.
Nồng độ ion bạc đậm đặc đã tác động lớn đến các cơ quan viêm nhiễm, đến từng bộ phận riêng lẻ hóc búa, gay cấn mà tây y không thể làm đã chứng minh ưu thế tuyệt đối của nó trong trường hợp chấn thương và nhiễm trùng huyết. Đưới đây là một trường hợp điển hình tôi nêu lên trong nhiều trường hợp để các quí vị đọc và cùng vui với thành tựu y học của chúng ta.
Bác sĩ L.Taranov ở bệnh viện Bốtkin đã chữa rất nhiều bệnh nhân mắc bệnh nan y, viêm nhiễm biến chứng, đái đường đã bị biến chứng thành hoại thư, bệnh tuyến tụy, bệnh đường huyết, bệnh viêm xương tủy, bệnh hoại thư, xương khớp, cột sống, viêm thận cấp, mãn tính, viêm loét vú...Dưới đây là một kỳ tích của bà:
Đang tuổi 20 rực rỡ, cô gái ngã từ mái nhà 5 tầng xuống. Thật là một tai nạn khủng khiếp. Cô gái nằm khoa cấp cứu với khá nhiều chấn thương trong người. Cuộc sống của cô ngàn cân treo sợi tóc. Bệnh nhân bất tỉnh 2 tuần liền. Các máy y học hiện đại phải duy trì cuộc sống cho cô. Bệnh nhân ăn bằng chất lỏng bơm qua mũi vào dạ dầy.
Sau khi tỉnh lại được 3 ngày, các bác sĩ vô cùng lo lắng. Bà mẹ nhìn con đau đớn, tuyệt vọng vì tuy mới tỉnh dậy được 3 ngày, chưa kịp hoàn hồn thì các bác sĩ lại báo cho bà biết là con bà bị nhiễm trùng huyết. Chấn thương của cô quá nặng nên không thể tiếp máu. Lúc này nếu bỏ máy hỗ trợ sống cho cô thì chắc chắn cô không thể tồn tại được. May sao bỗng nhiên vô tình bác sĩ L.Taranov xuất hiện. Trong cơn tuyệt vọng, bà mẹ khẩn khoản cầu cứu bác sĩ L.Taranov. Nhờ bác sĩ cố gắng ra tay cứu vớt con bà, dù chỉ còn vài phần trăm sự sống.
Bác sĩ L.Taranov quyết định phải dùng ion bạc, nồng độ 1 mg/l trộn vào chất lỏng thức ăn, bơm qua mũi. Bơm ion bạc sau 48 tiếng nhiễm trùng huyết cùng thức ăn vào dạ dầy, nghĩa là ngay giai đoạn đầu của nhiễm trùng huyết. Sau 24 giờ bơm ion bạc vào bệnh nhân trở lại ổn định và 7 ngày sau bệnh nhân được chuyển sang khoa ngoại.
Với qui trình điều trị ion bạc 1 mg/l, 100ml/ngày, trước bữa ăn 20 phút kéo dài 4 tháng. Bệnh nhân đã loại trừ hẳn bệnh nhiễm trùng huyết. Cũng vì vậy mà họ đã chấm dứt điều trị bằng ion bạc.
Chẳng bao lâu sau các bác sĩ điều trị quyết định tiếp máu cho bệnh nhân. Đã quyết định là họ làm đúng y lệnh. Có lẽ, số phận lại một lần nữa thử thách bác sĩ L. Taranov. Giai đoạn này khó khăn và quyết liệt hơn, vì nó củng cố vững chắc lòng tin của mọi người đối với ion bạc và phương pháp điều trị của bác sĩ L. Taranov. Bệnh nhân không thể tiếp máu vì bị cơ thể dị ứng quyết liệt, hơn nữa lại còn kèm theo cả viêm gan.
Họ đành phải quay lai phương pháp điều trị bằng ion bạc, chẳng còn con đường nào khác.
Qui trình điều trị nguyên như cũ, không thay đổi.
Mười ngày sau vết tích của tai nạn coi như không tồn tại.
Gia đình và các bác sĩ đưa cô gái về vui như tết.
Bệnh nhân thì thoát chết, bác sĩ thì được củng cố thêm lòng tin vào khả năng chữa bệnh kỳ diệu của ion bạc.
Tôi muốn chia sẻ với những ai quan tâm đến ion bạc trong chữa bệnh.
Ion bạc có thể dùng cùng lúc với thuốc Đông, Tây y, với nước quả, không chống chỉ định mà ion bạc còn làm tăng hiệu quả của chúng lên gấp nhiều lần.
Ion bạc đem lại cho ta nhiều hy vọng trong việc chữa nhiều bệnh nan y.