Năm thứ nhất chúng tôi học ở Na Sầm. Các lớp đều rải rác làm nhà cách sông Kỳ Cùng gần 1 km, để gần nước. Cũng tại nơi đây chị Hồng Minh, con bác Lê Hồng Phong và Minh Khai tí chết đuối, may được dân cứu.
Lớp tôi ở bản Gioong bên kia sông, còn các thầy ở bên này sông. Mỗi lần qua sông phải đi nhờ mảng của dân. Gọi là nhờ chứ mảng dân làm cứ để đấy, ai cần thì đi. không có người chống và không ai quản lý. Đi mãi cũng quen, thấy mảng là tự chống mà qua sông, chả cần nhờ, hỏi ai.
Cả cán bộ giảng dạy, cán bộ công nhân viên của khoa cũng như sinh viên đều bỡ ngỡ, ngán ngẩm rừng núi mưa dầm gió bấc mãi, ai cũng mong đến nghỉ tết, nghỉ hè để được về HN. Tuy nghỉ tết chỉ 1 tuần cũng là phần thưởng lớn cho chúng tôi. Bằng bất kỳ giá nào ai cũng phải tìm đường về HN.
Vừa được lệnh nghỉ, SV vội thu xếp ra đường cái vẫy xe đi nhờ về xuôi. Cứ từng tốp 3 - 4 người rủ nhau đi cho vui. Mà cũng phải rủ nhau đi thế lỡ không may còn có nhau.
Một nhóm ( tôi không nhớ mấy người ) rủ nhau ra đường cái vẫy xe về xuôi. Tất nhiên quà cho người HN là bút máy sao vàng, dầu xoa, mật ong, măng khô, đậu xanh, gạo nếp làm bánh chưng tết. Ai cũng đầy túi quà rừng. Nhóm này may vớ được 1 xe tải không, mà may hơn nữa lại là xe chở hàng cho trường ĐHBK lên Lạng Sơn, khi về xe rỗng. Họ vẫy xe đi nhờ. Anh lái xe dừng lại cho họ lên. Một cậu lên cuối cùng, trong ba lô toàn đậu xanh, măng khô. Cậu ta vừa leo lên xe, anh lái cho xe chạy. Cậu này không biết sao ngồi ngất ngưởng ở bệ sau, đi 1 đoạn đậu xanh rơi vãi đầy đường. Chẳng biết loay hoay thế nào rồi cậu ta ngã từ trên xe xuống đường. Đường rừng mấp mô toàn đá, 1 bên là vách cao, 1 bên là vực thẳm, anh lái không biết vẫn nhấn ga ì ì lên dốc Bố Củng. Người ta bảo chẳng thà bị bố củng còn sướng hơn leo dốc Bố Củng. Mọi người đập vào thành xe, hét mãi anh lái mới nghe tiếng và đỗ lại. Cả nhóm xuống quay lại thì cậu SV đã không còn biết gì, chỉ còn thở thoi thóp. Vậy là 1 cái chết đầu tiên của SV BK ở Lạng Sơn.
Ai cũng thương tiếc cho cậu SV này. Nhưng rồi thời chiến, mọi người coi cái chết nhẹ nhõm, không bàn tán nhiều.
Sau tết, thầy, trò trở lại rừng núi để học. Lại sáng lao động làm nhà, xưởng, phòng thí nghiệm, chiều lên lớp, tối làm bài tập. Nhất là sau tết lại cơm bí ử ( bí đỏ) hoặc cơm muối ớt chỉ thiên, canh toàn quốc ( toàn nước ) rau rừng, rau rớn, rau tầu bay, măng luộc. Con gái thì không quan tâm đến ăn uống nhiều, còn con trai lại cảm thấy ăn như cơm tù thế này sau tết là quá khổ. Họ rủ nhau vào làng mua cáy, rồi khả cáy ( thịt gà) nấu cháo ăn thêm. Tệ hơn, họ còn rủ nhau mua chó thịt ăn với nhau. Trong nhóm có người miền Nam, miền Bắc, người thiểu số rất hiếm, nhưng vẫn có, mà chủ yếu là người Tầy.
Một hôm tối đã muộn, có tốp người tìm đến y tế, một cậu người Tầy đau bụng, la hét ầm ĩ. Y tá không thể chữa, cho uống tạm Atropin giảm đau, SV thay nhau khênh cậu ta ra bệnh viện tỉnh Lạng Sơn ( khoảng 20 km đường rừng ). Gần trưa nhóm khênh trở về báo cậu SV người Tầy đã chết.
Bác sĩ kết luận sau khám nghiệm là cậu SV này ăn thịt chó no, nên đã nứt ruột mà chết. Cậu này ăn thịt chó lần đầu và cũng là lần cuối. Toàn khoa buồn mấy hôm rồi cũng qua.
Năm thứ 3, tôi đã chuyển sang học khoa kỹ sư kinh tế của trường.Thật lòng mà nói, tôi không thích học khoa này, nhưng lệnh của trường phải chấp nhận vô điều kiện. Đặc điểm của khoa kỹ sư kinh tế là :
Đây là khóa 10 Bách khoa, nhưng là khóa I kỹ sư kinh tế của Việt Nam.
Cán bộ giảng dạy các môn khoa học tự nhiên đào tạo trong nước thì còn có, chứ cán bộ chuyên môn kinh tế thì toàn thầy trẻ học ở LX về.
Khoa này toàn cán bộ đi học. Cả khoa chỉ có 1 lớp dài hạn duy nhất, còn toàn chuyên tu ma, (tu ma tiếng Tầy là con chó ), chúng tôi gọi họ như thế. Các anh chị ấy trước khi đi học thường đã có chức, có quyền. Họ đến đây học, tranh thủ ( thời chiến các nhà máy bị bom phá hoại gần hết) ít việc, bồi dưỡng văn hóa, chuyên môn để sau chiến tranh về lãnh đạo, họ toàn là đảng viên, tất cả phụ nữ đều có từ 2 con đến 3 con. Họ gửi con cho người thân hay bố mẹ nuôi hộ lên Lạng Sơn học.
Tuy có chức, có quyền, nhưng bây giờ họ đều là SV nên ngang nhau với lớp dài hạn chúng tôi ( lớp dài hạn toàn cán bộ quèn đi học, ít đảng viên mà toàn là đoàn viên ). Phần nhiều họ là người miền Nam, vì ưu tiên cho Thành đồng Tổ Quốc mà. Thống nhất họ còn phải về miền Nam xây dựng XHCN. Có môn chúng tôi phải học 48 tiết, thì họ chỉ học có 18 tiết thôi. Gọi là bồi dưỡng kiến thức cho lãnh đạo, không cần phải học chi tiết, tỉ mỉ như bọn dài hạn. Tất nhiên sau 5 năm học thì bọn dài hạn cũng sẽ làm lãnh đạo, còn chuyên tu ma đã làm lãnh đạo thì chỉ cần học 3 năm.
Các anh chị chuyên tu ma cũng hay đi vào bản dân ăn mảnh, vì tiền họ cũng nhiều hơn chúng tôi. Một hôm họ vào bản mua gà, trên đường 1 anh thấy nhiều nấm quá, rủ các anh khác hái. Bốn anh phản đối vì sợ nấm độc. Anh Vinh quả quyết :" Tui ở miền Nam miết, loại nấm này ăn hoài, ngon lắm. Bây giờ vẫn sống nè. Loại nấm trắng này ngọt lịm, ăn ngon hơn thịt gà. ". Vậy là 5 người hái mỗi người 1 xâu mang về bếp nấu. May mà cả lớp đã ăn xong, về làm bài ở nhà xa bếp. Còn 5 anh lục cục nấu xong đem ra ăn cùng cơm tối với nhau. Khi ăn ai cũng tấm tắc khen ngon, ngọt, cơm muối ớt chỉ thiên, được thêm nấm thế này thật tuyệt... Anh Vinh (đầu têu ) ăn nhiều nhất. Giữa đêm cả 5 người đau bụng, rồi miệng nôm, trôn tháo. Không chịu nổi cả 5 anh đến trạm xá của khoa. Chị H. là y tá, ở ngay tại trạm tiếp nhận và xử lý giải độc. Sáng ra tuy có chiều hướng đỡ, đã ngừng miệng nôn, trôn tháo, nhưng chị H. vẫn cứ kiên quyết gửi họ về HN chữa tiếp.
Dân bản nghe nói có 5 anh sinh viên ngộ độc nấm, họ đến giúp. Theo cách chữa của họ thì họ truyền lại :" Nấm trắng là nấm độc lố. Ăn nó vào là ngộ độc ngay vớ (đấy )" Phải luộc mỗi đứa 1 con gà, uống hết nước rồi ăn cả con mới sống được lố. Không làm thế chắc chắn chết lố".( lố là từ đệm của người Tầy, giống như từ đấy, đó trong tiếng Kinh )
Chị H, không chấp nhận, vẫn nói tạm thời đã đỡ, đã cầm được miệng nôn, trôn tháo, nhưng vẫn gửi về HN chữa tiếp.
Sau mấy ngày, tin từ HN đưa lên anh Vinh đã chết, còn 4 anh kia BV Bạch mai vẫn đang chữa tiếp tích cực.
Bao nhiêu người trách họ tham ăn thì chết. Đặc biệt có người còn nói :" Tên là Vinh mà chết nhục". Thật buồn và đáng trách !
Trong đời SV tôi biết 4 cái chết, thì chỉ có 1 cái chết của anh Châu nhường hầm cho 2 mẹ con chị đi đường tránh bom Mỹ là đáng kính, đáng phục, còn lại 3 cái chết là đáng thương, nhưng đáng trách nhiều hơn.
Giá như không có chiến tranh thì làm gì có những cái chết vừa thương tâm, vừa đáng tiếc như thế này. Ôi, chiến tranh, sao mà căm thù thế !!! Mong sao VN ta, dù có khổ, nhưng không bao giờ có chiến tranh như vừa qua nữa.
Cám ơn quí vị nào đã bỏ thời gian đọc bài của tôi.
Xin chào các quí vị.
Du lịch Miền Trung 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Những cái chết vô nghĩa quá lố!
Trả lờiXóaNhững cái chết làm ta buồn cả đời lố ! Hôm nay tăng lượng rượu quả thông gấp 3 lần, nghe chừng bớt phù rồi lố ! Chào !
XóaƠ hơ em cũng có cái tem bạc nhà Chị Nga - Chị viết CÓ NHỮNG CÁI CHẾT VÔ NGHĨA nhìn thì vô nghĩa ... nhưng nhờ nhưng cái chết mà nhưng người như chúng ta có kinh nghiệm số an lành và tốt hơn tới tận bây giờ ... em cứ pt 2 đường dẫn về Rượu ớt để chi tham khảo nha
Trả lờiXóa1/https://www.youtube.com/watch?v=1erR3ns5b3M
2/https://www.youtube.com/watch?v=MwfTviH94UI
còn chị học ở Nga chị có biết cái vụ Chocollates điều hòa Huyết Ap (HA) không ?
https://www.youtube.com/watch?v=XJSD3BVO7UU
Xin lỗi anh Nguyenhuechi thái, tôi mù chữ không biết dùng những thứ loằng ngoằng anh đưa cho tôi , tôi không thể đọc. Tôi kém cỏi, vừa mù chữ, vừa ngồi đáy giếng nên nọ biệt chi mô. Tôi có học ở Nga đâu, cho nên chịu không biết gì hết. Xin cám ơn anh. Chào !
XóaKính thưa chị Tuấn Nga chị Không mù chữ Chị là Giảng viên đại Học ! vì Blog của chị không có chức năng đọc YouTube Tôi sẽ chuyển vào Trang Fb để chị xem và nghe
XóaTôi làm điều nay là kính trọng chị như một đàn anh , đàn chị và kính quý chị như em BD( Phạm thị Xuân Lan) và anh Nói Liều (Hà Đăng Tín) chứ không có ý gì ! ?
Kính chúc chị khỏe & giữ gìn sức khòe nhất là huyết áp
Tôi chào chị
Trân Trọng
Thái nguyễn Huệ Chí
Cám ơn anh Huệ Chí đã quan tâm đến tôi. Tôi bị cao huyết áp đến nay đã hơn 32 năm và cũng dùng nhiều loại thuốc Tây, Ta. Tôi đã uống rượu tỏi, ớt tỏi, gưng dấm đen,,, nhưng H/A của tôi vẫn phải cầm cự bằng thuốc Tây, BS theo rõi hàng tháng, nhưng mỡ máu tôi dùng gì cũng vẫn cao, đành thế thôi. Một lần nữa tôi cám ơn anh vô cùng vì sự quan tâm của anh. Chào !
XóaĐọc bài chị viết thấy những cái chết vô nghĩa thật, thương cho những người xấu số, hồi em ở Hà Giang cũng có 1 số trường hợp dân họ ăn phải nấm cười chị ạ ! Ăn xong cứ cười lăn cười lóc, chui cả xuống gậm giường mà cười, thật tội
Trả lờiXóaChị viết lên bài là chắc chắn chị gái khỏe lại rồi, cố gắng giữ gìn sức khỏe chị gái nhé ! Chị gái em gặp ngoài đời còn khỏe hơn thanh niên bọn em, chị gái giỏi lắm hì hì
Chúc chị gái an lành, thảnh thơi nhé ! Em gái nhớ chị nhiều ! (~_~)
Chị cũng đã chứng kiến nấm cười rồi, trông thấy họ cười thì mình cúng buồn cười, nhưng khi họ chết thì mình thấy đau. Bài chị viết hôm trước khi đi, nay mới đăng đấy. Chị báo cho em, chị bị phù như em đã thấy, tẩy nước, ngừng uống thuốc chống H/A, vẫn phù, Sáng nay liều uống 3 thìa canh rượu, rồi trưa 3 thìa nữa. May quá bây giờ bớt phù rồi. Tối nay chị lại uống tiếp. Vậy là rượu quả thông chữa phù rất tốt. Chị làm chuột bạch giỏi không ? Cơ bản chị không sợ chết.. Mọi thứ anh nguyenhuechi thai nói chị đã biết, đã dùng và đã phổ biến từ lâu.Chào !
XóaChị gái khỏe lên nha ! Chúc chị gái vui khỏe mỗi ngày để con tâm tình với em gái nữa chứ hì hì, em ngâm 3 lít rượu ngon với quả thông rồi, em sẽ cải lão hoàn đồng với bài thuốc của chị, cảm ơn chị gái nhiều
Trả lờiXóaTuần mới tràn niềm vui nha chị gái ơi ! (~_~)
Thông tin riêng với em. Hôm gặp em chị bị H/A quá cao và phù to quá nên muốn đi chơi với em mà không thể. Vì uống nhiều thuốc H/A liều lượng cao nên chị bị phù thế. Về tìm nhiều biện pháp giải phù không thành,. Ngày 29,30/3 chị liều uống 3 chén hạt mít rượu quả thông. May quá, hôm nay hết phù rồi.Liều cũng có cái tốt của nó, em nhỉ. Chào !
Trả lờiXóaHôm qua đúng ngày hết khó 2 năm của Ba em chị gái ạ ! Trời rất đẹp có chút mưa xuân nhiều mây ko nắng, một ngày tốc độ khi về quê khi lên nhà lại để cúng , xong xuôi tốt đẹp cả anh ạ !Sáng nay tự nhiên trời mưa to ầm ầm cả sáng chị ạ , ông trời phù hộ cho gia đình em đó chị gái nhỉ ? Quá may, chúc chị gái chiều cuối tuần an lành, mạnh khỏe nhé ! (~_~)
Trả lờiXóaNgười ta nói sau khi làm lễ mưa to là rất may mắn. Chúc mừng gia đình gặp được may mắn, âm phù, dương trợ rồi. Ngoài này ngày nào cũng mưa phùn, ẩm ướt. Thứ 7, chúc em 2 ngày nghỉ vui, khỏe. Chào !
XóaChị ơi! Sau một chuyến đi xa về chị có khỏe không?
Trả lờiXóaĐọc bài viết của chị mà buồn. Cũng may mà cả lớp đã ăn xong, đi học bài, không thì tai họa không biết giáng xuống cho bao nhiêu người...
Em thì chẳng bao giờ dám ăn nấm lạ đâu. Kinh nghiệm cuộc sống cho thấy rồi, chị nhỉ?
Em vừa ra quê giỗ bố vào thì đi tiếp ra Quảng Bình lo việc đằng nội mấy ngày, mới về tối qua chị ah.
Em gái chúc chị luôn khỏe để viết khỏe!cho mọi người được đọc những thông tin hay!
Thế ra mấy ngày nay chị em mình đều chạy như NGỰA nhỉ. Chị mỏi chân rồi nên chỉ nằm nghỉ thôi. May chị hết phù, 2 chân nhẹ nhõm chứ nó như bắp chuối thì khó chịu lắm. Chị không quen nằm yên 1 chỗ, chỉ thích chạy lung tung thôi. Chúc em thật khỏe, gia đình vui vẻ. Gửi lời chào toàn gia. Chào !.
XóaGặp được chị với thầy em gái vui lắm, em làm thơ cua càng dở lắm ko hay chị gái đừng cười nhé ! Thơ cua càng ngang ngạnh lắm mà, nhưng thật với tình cảm của em với chị và thầy thì chắc chắn ko chê được chị gái nhỉ ? Gặp nhau tuy thời gian rất ít nhưng em gái rất vui, giá mà gặp vào giờ hành chính thì thời gian vô tư chị gái nhỉ ? Rất mong là có 1 lần nào đó có đoàn cơ quan đi em sẽ ghé thăm chị và thầy cùng các chị blog Hà Thành
Trả lờiXóaChúc chị gái chiều chủ nhật vui khỏe, bình yên chị gái nhé ! (~_~)
Chị gái Tuấn Nga chụp hình đẹp tuyệt vời (~_~)
https://lh5.googleusercontent.com/-PmlOkOSuSeo/Uz6Q4qEgy8I/AAAAAAAABbg/G7qMttzigu8/s512/984047_279993645500847_429795156_n.jpg
Chị ơi, hạt thông lần trước cả nhà em (2 người í mà ) uống gần hết rồi, có ngâm lần 2 nữa ko? bỏ đi thì tiếc. Chỗ hạt sau em rang một ít ăn thử, ngon lắm chị ơi, ngon hơn bất cứ hạt gì mà em đã từng ăn như hạt dẻ các loại, hạt điều, hạt hướng dương v v...muốn rang nữa ăn mà ô. già ki bo ko cho đổ rượu ngay vào rùi...chán!
Trả lờiXóaMai ngày quốc tổ Vua Hùng
Trả lờiXóaChúc chị gái khỏe hanh thông mọi đường (~_~)
http://1.bp.blogspot.com/-xc63nts_aVk/U0KIRQJMEdI/AAAAAAAACHA/F5Z9AQ3XUJY/s1600/trongdong.gif
Xin lỗi BD va LL, mấy hôm nay chị đau quá không ngồi được lâu. Thông cảm cho chj nhé. Chào !
Trả lờiXóaChị gái ơi khỏe lên nhé ! Đừng ốm mà, chị đi vào thăm cụ Giáp được thì chắc chắn chị phải thật khỏe lên rồi, đừng ốm nha chị gái.
Trả lờiXóaCuối tuần em sang chúc chị gái của em thật vui, thật khỏe để còn đi du lịch nhiều miền nữa chứ (~_~)
Cám ơn BD đến thăm chị. Chị ốm quá, chỉ vào máy cho đỡ buồn. Đang phấn đấu tự chữa. Chào !
Trả lờiXóaGặp chị ở nhà các bạn nhiều nay mới có dịp làm quen, chị mới đi QT về em xem ảnh thấy chị gầy yếu thế mà đi được nên phục chị lắm. Nghe Cát nới thứ năm tới gặp mặt có chị sẽ làm quen sau.
Trả lờiXóaUi ! Em gái tưởng các chị blog HN đã quen thân nhau hết rồi chứ, hóa ra chị HL quen chị TN muộn hơn em gái Quảng Trọi hì hì
XóaBD ơi, chị TN chưa bao giờ biết HL là ai. Chào !
XóaCó những cái chết vô nghĩa quá
Trả lờiXóatin nhanh,van hoa giao thong,tin tuc kinh te,tin the gioi