Thiếu sinh quân cục tổ chức tổng cục chính trị của chúng tôi hàng chục năm nay đều tổ chức hành hương về cội nguồn. Từ khi bạn Tiến Nguyên còn sống chúng tôi đã thường xuyên được các bạn trong ban liên lạc tổ chức lên Việt Bắc kèm theo quà của đoàn cho những nơi chúng tôi đến.
Đi về cội nguồn là miềm mơ ước của chúng tôi hàng năm. Khoảng 5 năm gần đây, chúng tôi mới tham gia TSQ toàn quốc do anh Vũ Mão làm trưởng ban liên lạc. Theo thường lệ ngày 14/12/2013 chúng tôi họp mặt TSQ cục Tổ chức TCCT ở HN và quyết định năm nay đi thăm mộ bác Văn.
Chúng tôi chờ đợi chuyến đi thăm mộ bác Văn từ ngày 14/12/2013, khi cả đoàn TSQ quyết định lần này đi viếng bác Văn, ai cũng nóng lòng chờ đợi 3 tháng dài phía trước. Chúng tôi quyết định đi Quảng Bình 2 ngày 1 đêm, vì đều già rồi. Ban liên lạc TSQ cục Tổ chức Tổng cục Chính trị thỉnh thoảng lại thông báo kế hoạch đi cho mọi người biết thời gian, hành trình thay đổi của chuyến đi để khỏi sốt ruột và xem còn ai đăng ký đi. Số TSQ tham gia ngày một ít do tuổi tác, sức khỏe. Năm đầu tiên có khoảng 70 người tham gia, không kèm theo người nhà, vậy mà lần này cả người nhà mới được 44 người, số TSQ chắc chỉ 20 người. Nhưng ban liên lạc cũng chiếu cố đến các cụ, cho cả người nhà tháp tùng là quá tốt. . Đầu tháng 3/2014 tôi nhận được thông báo của trưởng đoàn - đại tá Đinh Bá Trụ (đt ĐBT) và phó đoàn anh Văn Dũng thông báo rõ ngày, giờ, thời gian đi.
Lo nhất của tôi là không may ngủ dậy muộn thì toi. Vì vậy tôi gọi điện nhờ một số người đánh thức tôi, trong đó có Văn Dũng và Hà Đăng Tín (biệt danh cụ Noilieu - cụ NL ).
Mới hơn 5 giờ sáng cụ NL đã gọi tôi ra đầu ngõ đi, cụ ngồi trong taxi đang đợi. Tập kết 6 giờ sáng ở Big C Thăng Long, từ nhà tôi đến đó có 15 phút, vậy là chưa đầy 5 rưỡi đã đến nơi. Phải đợi dài RỐN ở đó gần 1 giờ. Tôi và cụ NL nói chuyện với nhau, hóa ra cả 2 đều thức hầu như suốt đêm, còn con Lưu Ly thì không quen dậy sớm nên cứ ủ rũ. Cuối cùng 6 giờ 30 ô tô mới đón.
Lên xe con Lưu Ly ngủ ngay tới tận trưa khi đến Nghệ An. Mọi người lâu ngày mới gặp nhau nên chuyện nở như ngô rang. Đt ĐBT phổ biến kế hoạch đi 3 ngày, 2 đêm từng chặng đường rất tỉ mỉ. Chắc ban liên lạc phải làm việc cẩn thận và mất thời gian lắm mới có được kế hoạch chu đáo thế. Đặc biệt là anh Văn Dũng đã liên hệ với tỉnh ủy Nghệ an và Quảng bình bố trí giúp cho đoàn ăn, ở chu đáo.
|
Tỉnh Ủy Nghệ An tiếp đón đoàn TSQ, đang nói chuyện với ĐT Đinh Bá Trụ |
|
Cơm no, rượu say, chuyện trò vui vẻ |
Nghe phổ biến xong mọi người tiếp tục chuyện trò, ai ngủ thì cứ ngủ. Cụ NL lần đầu tiên tham gia chuyến đi xa cùng TSQ nên ngồi im và ai nói gì, hát gì cụ cũng GẬT lia lịa. Vì thế về nhà bị VẸO cổ mất vài ngày.
Đến đâu chúng tôi cũng được đón tiếp nồng nhiệt, chu đáo. Ban liên lạc và thủ quĩ nói thế nào các đ/c ở tỉnh ủy cũng không chịu cho thanh toán. Vậy là đến Quảng Trị các đ/c chỉ huy của chúng tôi đành quyết định lặng lẽ đến và lặng lẽ đi vì ngại quá. Họ nhiệt tình và tôn trọng chúng tôi thật sự, không mầu mè, khách sáo nên đt ĐBT nói: "Chúng ta được đón tiếp nhiệt tình, long trọng quá. Thật ra nếu tôi đeo lon đại tá đi ở ngoài đường cũng chẳng ai để ý, nhưng ở đây đeo lon đại tá, trưởng đoàn TSQ, được người ta đón tiếp nhiệt tình, long trọng quá nên mình cảm động lắm. Thật sự cảm động, các đ/c ạ".
Đi cả ngày, tối mới đến được mộ bác Văn. Cảnh vật chung quang không còn nhìn thấy gì vì tối thui, biển ngay trước mắt cũng không thấy chỉ nghe tiếng sóng đánh rì rào, khiến cho nhiều người trong đoàn cảm thấy chưa thỏa lòng mong mỏi.
Theo đề nghị chung, trưởng đoàn quyết định khi ở Quảng trị ra sẽ rẽ vào chào bác Văn vào sáng 27/3/2014. Vậy là chúng tôi thăm viếng bác Văn tối 25 và trưa 27/3/2014 rồi mới về HN. Cũng vì vậy mà phải bỏ một vài nơi dự định đến và tận 1 giờ sáng 28/3 mới về tới HN.
Chuyến đi thành công tốt đẹp, ai cũng vui và hài lòng. Chỉ có 2 sự cố nhỏ trên đường:
1. Ô tô bị nổ lốp trên đường, chắc là VỚ phải đinh của bọn đinh tặc. Ô tô đỗ lại khoảng 30 phút thay lốp, cụ NL đã đưa tin trên blog của cụ rất cụ thể.
2. Tự dưng tôi thấy ô tô dừng lại. Sau khoảng 5 - 7 phút lái xe lại nổ máy đi tiếp. Xuống đến Thành cổ Quảng Trị tôi hỏi anh lái xe :
- Răng lục nạy anh bị hịt còi rửa?
- Cháu đi sang làn đường.
- Rồi sao giải quyết nhanh thế? Không bị phạt à?
- Xuống họ hỏi, cháu nói ngay cháu lấn sang làn đường bên kia.
- Họ tha bổng à?
- Không, cháu bảo lái xe đưa đoàn các cụ TSQ về cội nguồn, toàn người già, căng thẳng quá nên mắc lỗi.
- Rồi sao nữa?
- Cháu bảo để cháu lên xe mời đ/c đại tá trưởng đoàn xuống làm việc. Họ bảo thôi, không cần và phải cẩn thận lái tiếp cho các cụ.
- May nhỉ! Chắc nhận lỗi ngay nên họ tha chứ cù nhầy thì chết.
- Vâng. Mà cháu tưởng bà là người HN hóa ra bà là người trong này à ?
- Sao anh nghĩ thế?
- Vì cháu thấy bà nói lục nạy bị hịt còi là gì.
- Tôi nói cho đùa vui thôi chứ tôi lần đầu tiên trong đời vào đây và tôi là người Tràng an. Mẹ con tôi quyết tâm đi, vì chưa bao giờ được vào đây và cũng khó có dịp đi như thế này.
Từ khi đó mấy anh lái xe hay quan tâm, chuyện trò với mẹ con tôi cởi mở như đã quen từ lâu suốt chặng đường còn lại...
Đến Quảng Trị tôi và cụ NL rất vui được gặp bạn blogger BD. Bạch Dương rất nhiệt tình, trên đường đi luôn liên hệ xem chúng tôi đi đến đâu để bố trí tìm cách gặp. BD cũng đã tặng đoàn TSQ mỗi người 1 huy hiệu Thành cổ Quảng trị, riêng tôi và cụ NL được quà to hơn mà cụ NL đã đưa lên FB rồi. BD không quên gửi nhờ cụ NL mang ra HN cho một số bạn bloggers nữa. Thật cảm động tình cảm BD dành cho chúng tôi thắm thiết, chân thành quá. Người Nghệ an, Quảng Bình, Quảng Trị đối với chúng tôi nhiệt tình lắm. Tiếc hôm ấy H/A quá cao và phù to quá không thể đi chơi Quảng Trị với 2 mẹ con BD. Thay mặt tất cả các bạn ngoài này một lần nữa cám ơn BD. Hy vọng còn gặp lại và nhất là lại được gặp nhau tại HN...
|
Chụp cùng với hai mẹ con Bạch Dương |
|
Chụp cùng hai mẹ con Bạch Dươg và blogger Noilieu |
Đặc biệt chuyến đi này có một số TSQ của chúng tôi và bộ đội thời chống đế quốc xâm lược Mỹ trực tiếp tham gia các cuộc đánh tại những nơi đây, có đ/c còn tham gia đánh nhau ở ngay Thành Cổ Quảng Trị, nơi được gọi là CỐI XAY THỊT mà may mắn còn đi cùng chúng tôi kể lại những gì các đ/c ấy trực tiếp tham gia, ác liệt đến mức nào. Người thật, việc thật làm cho chuyến đi càng thêm phần ý nghĩa.
Tôi thấy nhiều bài đăng cụ thể, rất chi tiết, ảnh đẹp, văn rất hay nên không dám nho nhoe viết và đăng gì, chỉ ít dòng cảm tưởng của chuyến đi xa nhất mà TSQ cục Tổ chức TCCT đã tổ chức mấy chục năm qua, hơn nữa lại là lần đầu tiên mẹ, con tôi được vào khúc ruột miền Trung. Rất tiếc một số bạn không thể tham gia. Tôi vô cùng cám ơn tất cả các đ/c đã tham gia tổ chức chuyến đi đặc biệt có ý nghĩa này cho chúng tôi, nhất là cho mẹ, con tôi.
Xin cám ơn và chào quí vị.