Du lịch Miền Trung 2012

BÁC VĂN VỀ QUÊ YÊN NGHỈ...

Từ khi biết tin bác Văn mất tôi theo rõi mọi tin tức về bác. Sau khi nghe được tin bác Văn về quê theo di chúc, tôi thấy lòng mình tự dưng thanh thản hẳn. 

Bác ở đó giữa đất trời bao la, cảnh đẹp thần tiên, khác hẳn Mai dịch chật chội và cũng không bị lạnh lẽo giữa những người chỉ quan hệ trên công việc. Vả lại ở nơi đây người trần cũng lấn chiếm đường đi, xây chen chúc chẳng khác gì các nhà tập thể, đi lại chật hẹp, có chỗ cũng phải lách chân. Ông ngoại tôi cũng đã từng di chúc về quê, nhưng không thực hiện được, nay vẫn nằm ở Mai Dịch.

Từ nay trở đi lúc nào bên cạnh bác cũng có những người bà con, đồng hương chăm sóc và trò chuyện. Bác không phải nằm một mình lạnh lẽo ở Mai dịch. Cháu nghĩ đây có lẽ là niềm vui cuối cùng của bác.

Cháu biết bác từ  năm 1948, rồi đến Đồi cọ...Hồi ấy bác hay thăm chú Bửu lúc chú bị ốm nặng. Sau này trở thành liên lạc viên (1949) của bộ Tổng tư Lệnh cháu lại được gần bác hơn. Bác rất  gần  gũi tất cả mọi người. Bộ đội sợ bác là cấp trên, nhưng họ yêu quí bác như anh ruột của mình. Chẳng ai gọi bác là Đại tướng mà gọi bác là ANH VĂN. Cháu cũng quen với cái tên ấy từ đó đến giờ. Cháu thích gọi như vậy, vì nó gợi cho cháu cả một quãng đời quen biết bác từ tuổi thơ cho đến nay. Bác là bác Văn của cháu, với nhân dân, với đất nước, với Tổ Quốc và thế giới thì bác là Đại tướng Tổng Tư Lệnh Võ Nguyên Giáp, còn với chúng cháu, với gia đình chúng cháu bác là bác Văn. Các con cháu cũng gọi là ông Văn.

Hồi học ở Liên xô về, biết bác ở cách nhà cháu 1 bức tường có cửa qua lại giữa nhà cháu (36 Hoàng Diệu), rồi đến nhà bác Hoàng Văn Thái  bên cạnh (là nhà của bác Bô cháu cho bác Hoàng Văn Thái mượn), rồi đến nhà bác (30 Hoàng Diệu). Vừa quen cũ, vừa là bạn của Hồng Anh cháu hay chui qua cổng nhỏ này sang chơi với 2 bác. Mỗi lần sang cháu được cô  Bích Hà chào đón vui vẻ, thăm hỏi đủ mọi việc. Xong mọi chuyện cô Bích Hà thường gọi bác từ tầng 2 xuống nói chuyện với cháu: "Anh Văn ơi, Nga bạn Hồng Anh đến đây này". Thế là cháu chẳng hiểu bác đang làm gì, nhưng chưa đầy 1 phút bác đã cười  hỏi: "Nga, con đến đấy à ?"

- Cháu chào bác, cháu vừa đến. Cháu nói chuyện với cô Hà rồi. Bây giờ cháu hỏi thăm sức khỏe của bác một chút.

- Ừ. Ngồi chơi nói chuyện cho vui. Có việc gì không, có cần bác giúp gì không?

- Dạ, thưa bác không có việc gì đâu ạ. Cháu chỉ sang thăm bác và cô Hà thôi ạ.

Thế là 2 bác cháu nói chuyện với nhau đến hết mọi chuyện thì thôi. Cuộc nói chuyện dài, ngắn tùy thuộc vào những chuyện phát sinh trong lúc trò chuyện. Bác hỏi tôi nhiều chuyện lắm, từ chuyện công việc có gì thuận tiện, khó khăn, khúc mắc riêng tư. Bao giờ tôi cũng nói mọi việc suôn sẻ, vì tôi không muốn làm phiền bác. Tôi chưa bao giờ nhờ bác giúp tôi bất kỳ việc gì dù lớn hay nhỏ. Việc này thường xuyên xẩy ra cho đến một ngày:

Có một người bạn rối rít khoe tôi:

 - Nga có biết không, tôi vừa được gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

- Ừ, thì sao ?

- Có 2 người trong đời tôi mơ ước được gặp, đó là Bác Hồ và Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Bác thì khó, cứ chờ xem có dịp nào không. Còn Đại tướng Võ Nguyên Giáp thì được gặp rồi.

Tôi ngạc nhiên vì không ngờ chung quanh mình mọi người  được gặp bác Văn cũng ao ước, sung sướng không kém gì được gặp bác Hồ.

Lúc đó tôi mới ngộ ra là mình chẳng hiểu biết gì về bác Văn, mặc dù biết rất rõ về vị trí của bác. Tôi ân hận vì mình đã không biết mà hay sang bác chơi làm mất thời gian của bác. Còn bác, chắc nhớ Hồng Anh (lúc đó đang học ở LX) nên tôi sang thăm bác bất kỳ lúc nào bác cũng rất vui và luôn hỏi chuyện về Hồng Anh khi chúng tôi cùng học với nhau.

  Mãi sau này, có lần gặp tôi  (198..) bác hỏi :

- Cháu đi LX làm nghiên cứu sinh hay doctoran?

- Dạ, cháu đưa công nhân đi lao động ạ.

- Ai cho cháu đi ?

- Cháu tự nguyện quyết định đi ạ.

- Lẽ ra cháu không được đi. Nhưng bây giờ lỡ rồi, cháu đành phải cố hết sức thôi.

- Vâng ạ.

Từ khi biết việc gặp bác Văn là một vinh dự lớn tôi tự chấm dứt chui tường sang chơi với 2 bác. Cho mãi sau này Hồng Anh về tôi mới sang chơi lại. Rồi thời thế thay đổi, bộ đội trát lại cửa sau. Vào những năm 90 trở đi thì chúng tôi sang bằng cửa chính, nghĩa là không qua sân vườn nhà bác Bô.

Tôi rủ Hồng Anh học khí công, vì Hồng Anh bị hen mãn  tính. Hầu như ngày nào 2 người cũng đi học khí công với nhau. Thỉnh thoảng đến chơi nhà nhau. Rủ nhau đi chùa, đi giải hạn, đi tập ở các nơi ngoài HN.

Sau năm 2000 có lần tôi đến bác Văn hỏi tôi: "Cháu ở đâu nhỉ?" Tôi giật mình biết bác bắt đầu quên, nên nói với Hồng Anh:

-  Chết rồi, bác Văn quên tôi rồi, Hồng Anh ơi. Bác bị quên lâu chưa?

- Ừ, ông bắt đầu đãng trí.

- Lâu chưa?

- Mới thôi, nên bây giờ đi đâu cũng phải có người kèm.

- Thế à. Vậy ông đi dự các cuộc mời thì sao?

- Thì tôi vẫn đi theo xem có gì nhầm lẫn. Nhưng may hầu như các bài phát biểu ông không lẫn, rất mạch lạc, minh mẫn, còn việc ngoài thì ông cũng quên nhiều, lẫn lắm rồi.

- Tuổi này thế còn minh mẫn chán. Liệu mình ở tuổi này có được 1 phần của cụ không.

- Tôi cũng nghĩ thế.

Tôi chỉ kể sơ về đời thường của bác Văn đối với tôi, một người hoàn toàn không máu mủ, ruột rà, xa lạ. Còn các chuyện khác mọi người biết nhiều hơn tôi, nên tôi không dám nói tới.

Nay cả 2 cha con bác đã gặp nhau bên kia thế giới vui vẻ. Còn chúng ta thì đang thương tiếc, đau đớn.

Bác Văn của cháu ơi, bác có thấy từng đoàn, từng đoàn người đang xếp hàng tiễn bác không? Đông lắm, bác ạ. Nhưng họ xếp hàng trật tự, vẻ mặt đau thương, nuối tiếc, chỉ vài hôm nữa thôi là bác rời thủ đô Hà nọi về quê quây quần bên họ hàng, làng  xóm. Hà nội vắng bác từ đây!!!

Trang - vợ của cháu Việt (con trai Hồng Anh) ra đón trường Internat vào viếng Bác

Hôm nay 8/10/2013 vào lúc 10 giờ chúng cháu, những đứa cháu, bạn học của Hồng Anh đã tập họp đông đủ, được gia đình ra đón vào nhà thăm bác lần cuối cùng. Sau 9 năm (2004), chúng cháu trở lại nơi đây, ngôi nhà này bác không còn nữa. Cảnh vật ảm đạm quá. 
 
Đoàn trường Internat đang chuẩn bị vào viếng
Hoa do đoàn người đến viếng bác mang theo chất đầy trên các bàn 2 bên đường từ cửa vào. Chúng cháu đã tận mắt chứng kiến đoàn người nối đuôi nhau vào viếng bác. Nếu không có gia đình cho người ra đón cổng riêng, chắc chúng cháu không đủ sức để xếp hàng. 



Đại diện của trường (hai bạn Trần Tiến Đức và Hồ Anh Dũng) ghi sổ tang

Mới ngày nào bác thấy chúng cháu là thiếu nhi học ở Liên xô, lần cuối cùng gặp bác, bạn Minh Tường nói:

- ..... Chúng cháu là học sinh trường thiếu nhi Việt Nam đầu tiên được Bác Hồ gửi sang LX

- "Không phải là trường thiếu nhi Việt nam đầu tiên mà là trường thiếu nhi VN duy nhất được Bác Hồ gửi sang LX" - Bác ngắt lời sửa lại cho bạn Vương Minh Tường.

Sau khi mọi việc long trọng xong (có VTV4 quay phim), chúng cháu xin phép ra về. Tất cả đứng dậy chào bác, bác nhắc bảo chúng cháu ra chụp ảnh: " Mọi người đến đây thăm bác có 2 phần, phần thứ nhất là gặp gỡ, nói chuyên, phần thứ 2 là chụp ảnh " và bức ảnh chúng cháu chụp với bác lần cuối còn lưu lại trong sách "Lớn lên giữa Mạc Tư Khoa" của chúng cháu. Các hậu duệ của chúng cháu chắc sau này còn được chiêm ngưỡng mãi. 
 
Bức ảnh được in trong sách "Lớn lên giữa Mạc Tư Khoa"

Thế mà ngày hôm nay chúng cháu cũng đã già, trên 70 cả, nên không còn đủ sức đứng lâu nữa.

Sáng mai nhà nước tiễn đưa bác về quê. Vậy là từ nay trở đi bác được yên nghỉ nơi quê nhà tiên cảnh. Chúng cháu vắng bác và Hà nội vắng từ đây.

Gia đình cháu kính chúc bác thượng lộ bình an. Chúng cháu xin chúc bác mau chóng siêu thoát.










52 nhận xét:

  1. Chị Nga vinh dự quá...được gặp bác luôn. Bác đi xa sẽ còn nhớ mãi các anh chị...Cầu mong Bác về nhà yên giấc ngàn thu...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cũng tâm niệm như vậy. Cám ơn em. Chào !

      Xóa
  2. Chúng em thật tự hào có những người quen trên mạng ảo như các anh các chị. Các anh các chị là bằng chứng sống về tấm gương cao cả như Bác Hồ, Bác Giáp và các vị lãnh tụ suốt một đời vì nước vì dân.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vận may của lịch sự rơi vào chúng tôi. May mắn cho cuộc đời tôi đã được gặp, tiếp xúc với Bác và bác Văn. Tôi tâm niệm sẽ không làm gì để Bác và bac Văn sẽ không phải phiền lòng vì tôi. Cám ơn. Chào !

      Xóa
  3. Mình nhớ gặp bác Văn lần cuối là tháng 5/1997, vào Sài Gòn ở nhà vợ chồng anh Dung em của bác Quang Thái (vợ đầu của bác Giáp). Lần ấy bác Giáp và cô Hà vào TP HCM để bác Giáp "ra mắt" nhân dịp kỉ niệm ngày 1/5 ở trong đó. Trước khi bác về HN, mình đi cùng vợ chồng anh Dung đến thăm bác Giáp trước khi bác về HN, gặp cả Hồng Minh con của bác Lê Hồng Phong và Nguyễn thị Minh Khai. Chủ đề là hỏi thăm sức khỏe là chính vì bác Giáp vừa mới khỏi ốm, người gầy, da xanh xao, giọng nói mệt mỏi, nhưng vẫn tươi cười. Bác hỏi: "1/5 năm nay mọi người có vui không?" Hồng Minh nhanh nhảu trả lời: "Cháu chẳng biết mọi người thế nào, chỉ biết quán của cháu bán cà phê đắt hàng lắm!" làm mọi người buồn cười, chả là hồi đó Hồng Mình đã về hưu ở nhà bán cà phê.
    Hôm ấy anh Dung mang máy ảnh theo, nhưng thấy bác Giáp gầy và cả hai vợ chồng mặc quần áo ngủ tiếp người nhà cho thoải mái nên không chụp ảnh nữa. Khi về nhà mình nghĩ bác Giáp có lẽ chẳng sống đước mấy nữa vì so với trước bác gầy yếu quá.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TN không quen Hồng Minh, mặc dù có thời gian HM học cùng khoa với TN ở Lạng sơn. TN cũng không biết vợ chồng anh Dung. TN gặp bác Văn nhiều lần, mãi sau này mới có được vài bức ảnh, nhưng có một số Hồng Anh đã mang đi rồi. Chắc là số không được có những bứa ảnh ấy. Năm 2004 bọn mình có 1 đĩa gặp bác Văn, Trung Kiên là phóng viên VTV4 chỉ huy quay, vậy mà hôm qua đã khẩn khoản đến xin lại, mất gì của bọ mà bọ không cho. Thế là nó đến lấy ngay 7 giờ tối. Chào !

      Xóa
    2. Cùng một năm hai chị em gái, một người sinh ra Hồng Minh, một người sinh ra Hồng Anh. Hồng Minh sang Quế Lâm muộn hơn mọi người nhiều, hình như học lớp 3 nên TN không biết.

      Xóa
    3. TN nghe nhiều chuyện về HM lắm : từ chuyện mẹ gửi lại, đi ở, trong tập kêt ra Bác, thử long bác Văn, thử lòng bác Trường Chinh... vào đại học, cuối cùng là học cùng khoa cơ luyện kim ĐHBKHN với TN một khoa, tí chết đưối ở sông Kỳ Cùng... nhưng không hiểu sao TN không có cảm giác thích gặp như khi ở KHX tha thiết muốn làm quen với Hồng Anh. Có lẽ cái tên Lê Hồng Phong và Nguyễn thị Minh Khai với TN nó không gần gũi như bác Văn và cô Bích Hà.

      Xóa
  4. Chị ơi! Chị thật hạnh phúc! Việt Nam mình gắn liền với Bác Hồ và Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Cả 2 người kính yêu nhất chị đã được gặp và trò chuyện thân mật. Em cũng tự hào về chị đó, chị ah!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vận may đến với ai thì người đó được hưởng. Vậy là chị được may hơn em vì thời cuộc và tuổi tác.Có điều chị cố sống sao cho không để các bác phiền lòng vì mình, dù mình là người bình thường nhất.Tự hào gắn liền với tự giữ mình trong sạch, đúng không em ? Cả nhà em sao rồi sau bão ? Đang trả lời thì máy hỏng phải đem ra thợ. Chúc em và cả nhà vui, khỏe. Chào !

      Xóa
  5. Đọc xong chuyện chị gái viết, nhìn bức ảnh chị và các anh chị được chụp chung với Đại tướng, em gái lại rơi nước mắt đấy, chị gái thật vinh dự được gặp cả Bác Hồ và Đại tướng, ko có ai được vinh dự như chị gái đâu, luôn tự hào và cố gắng giữ gìn sức khỏe chị gái nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhiều người được như chj lắm , Bạch Dương ạ. Viếng bác Văn về chị bị gục nên không thể đi tiễn chân bác Văn được, cũng ân hận. Bây giớ cũng chưa hồi phục hẳn. Chào !

      Xóa
  6. Cuoi tuan TG sang tham bac TN đuoc đoc bai viet nay cua bac đe hieu them su binh di cua Đại Tuong ! va bac TN that vinh du vi la cho quen than voi co Hồng Anh. TG da duoc đoc nhung buc thư cua me cô HA gui Đai Tuong nhung nam co HA con nho, rat cam dong bac TN a.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mỗi kỷ niệm của ông Văn đến nay đối với từng ngườỉ trong cuộc, đều là kỷ niệm vô giá, cháu ạ. Viết lại một chút để ai quan tâm đến ông Văn biết về con người này trong cuộc đời bình thường nhất. Cám ơn cháu đã vào đọc bài này. Bác nhớ có lần bác vào blogg của cháu lầm là cô Thu Giang bạn bác. Chào !

      Xóa
  7. [img]http://m.f13.img.vnecdn.net/2013/10/10/quangthai-4004-1381372975.jpg[/img]
    Nhìn ảnh này thấy Hồng Anh giống mẹ quá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Blog của Nga không hiện hình, sang bên mình mà xem nhé!

      Xóa
    2. Mấy hôm vừa rồi mình đã mù chữ, mạng lại tậm tịt nên đúng là phải trèo tường qua nhà TM mói đọc được. Cám ơn nhiều nhé. Còn tương dối nặng nè, nhất là cái đầu, ít ngủ quá. Chúc khỏe và mau chóng BIẾT ĐI. Chào !

      Xóa
  8. Hu hu ! Em ở xa quá chị biết vái vọng Bác thôi, giá em ở gần chị em sẽ theo chân chị đến thăm Bác kính yêu, chị cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé, Bác ra đi để lại 1 trời biển thương nhớ cho mỗi người dân đất Việt và cả đồng bào trên thế giới nữa, chị em mình cùng kính cẩn tiễn Bác đi xa an lạc nơi miền xa thẳm chị gái nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị và con gái đi, không có nó chị cũng khó đi được. Chị bị gục từ 9/10 đến nay. Chị em mình cũng như nhân dân VN nhớ mãi bác Văn, nguyện sống cho xứng đáng. Chào !

      Xóa
  9. Chị giữ gìn sức khỏe nhé. Em cũng trục trặc mấy hôm nay nên ít vào Blog thăm chị được.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào em. Mấy hôm nay chị mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác. May ra tối nay gió mùa về có đỡ chăng. Chị viết xong đến lúc xuất bản nó ra một đống chữ loằng ngoằng dính tịt vào nhau, nên phải viết lại. Chị chờ gặp em. Chúc em và cả nhà khỏe. Chào !

      Xóa
  10. Chị gái của em ơi ! Vô nhà em đừng có đọc nhiều, nhà em chữ em gái viết to đùng đùng, ko nhiều đâu, chị gái sang nghe nhạc cho thanh thản tâm hồn nhé ! Bão số 11 ko ảnh hưởng bằng bão số 10 chị gái à, chúc chị gái vạn sự an lành nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em. Chị hiểu rồi. Mấy ngày nay chóng mặt, nhức đầu,buồn nôn quá, thỉnh thoảng vào mạng ít phút cho đõ buồn. Chào !

      Xóa
  11. Trong tấm ảnh chị chụp với bác Giáp, em nhận ra được mấy người quen nữa chị à!
    Chị khỏe lại chưa? Tháng trước em bị một trận rối loạn tiền đình cấp cũng sợ quá nên mới váo viện kết hợp chưa cả bệnh thần kinh tọa. Tiền đình thì khỏi nhưng TKT thì chỉ đỡ được năm sáu phần thôi. Chị giữ gìn sức khỏe nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ đỡ chút ít cái lưng, còn cái đầu đã hơn 30 năm nay nên phải trung thân với nó thôi. Chị không phải tiền đình mà do trấn thương sọ não năm 1978 , do nhiều lần bị trật đĩa đệm nên được như thế này cũng may mắn rồi. Thôi tự nhủ Trời cho gì thì được nấy, đòi hỏi liệu có ích gì, cứ vui vẻ mà sống, em ạ. Chào !

      Xóa
  12. Giữ gìn chị nhé, đúng là Trời cho đâu được đấy thôi chị nhỉ. Mấy hôm nay thay đổi thời tiết em cũng mệt mỏi chị ạ, chẳng thiết Blog Bleo gì nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tối nay người thì mệt mà điện mất, mạng không có, cab đen thui. Chán mớ đời, em ạ. Hôm nay Trời lại đầy chị trong bóng tối rồi. Mạng mất hơn nửa tháng rồi còn gì. Viết xong xuất bản chẳng thấy đâu. Bây giờ thử lại xem sao. Chào !.

      Xóa
  13. Chị ơi! Em qua thăm chị. Ngắm chị cười tươi là tụi em vui rồi!
    Nhà em trong vùng bão nhưng không bị ảnh hưởng gì lớn chị ah.
    Nhân ngày của chị em mình, em chúc chị luôn vui, khỏe viết khỏe nữa, để cho mọi người cùng vui.
    Ông xã em mai ra Huế lại chị ah.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. May quá, nhà em không sao. Lại chia ly mỗi người một tỉnh à ? Chắc em buồn vì chưa quen nhỉ. Thô cứ vui lên cho khỏe. Chào !

      Xóa
  14. Chúc chị gái luôn vui khỏe, yêu đời chị nhé ! Hai ngày nghỉ em bận k vào mạng, chúc muộn chị 20/10 luôn là đóa hoa xinh trong tổ ấm gia đình, điểm tựa vững chắc cho các con các cháu chị gái nhé ! Em gái tặng chị bó hoa này,. chúc chị tuần mới tràn niềm vui nhé ! (~_~)

    https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/s261x260/1378711_407259076068833_329978861_n.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em nhé. Chị viết dài mà đăng nó mất. Bây giờ chỉ vài dòng để em biết chị còn tồn tại. Thế nhé. Chào !

      Xóa
  15. Chúc chị gái ngày mới luôn bình an, hạnh phúc, trong số các chị chụp hình chung với chị gái em gái thấy chị mạnh mẽ, khỏe mạnh nhất trong hội đó chị, cố gắng vượt qua mọi bệnh tật, để luôn là bờ vai êm dịu cho các cháu nhé chị gái nhé ! (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em thường xuyên thăm hỏi chj. Chị vẫn tự lo đuọc cho mình, không phụ thuộc vào ai, chắc Trời vẫn thương nên cho chị được ĐỘC LẬP, TỰ LO HẠNH PHÚC. Chúc em vui, khỏe. Chào !

      Xóa
  16. Hu hu ! Nghe chị gái nói chữ TỰ LO thấy thương quá, em gái cũng thế, toàn tự lo tự làm cứ như ô sin trong chính ngôi nhà của mình vậy, chúc chị gái thật khỏe, bệnh tật gọi chị bằng sư phụ mà tránh đi hết nhé ! Cuối tuần an lành nhé chị gái ơi (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm nay thứ 6 rồi,chúc em 2 ngày thứ 7 và chủ nhật đi đâu đó cho vui, lấy sức cho tuần mới nhé. Sức khỏe của chi sớm nắng, chiều mưa ấy mà, chị phớt ănglê chứ chả nghĩ gì đâu ,em ạ.Chào !

      Xóa
  17. Chúc chị gái tuần mới an lành nhé ! Thời tiết trong ni sụt sùi theo cơn bão số 12 chị gái ạ, ngoài HN chắc lạnh chị gái nhỉ ? Luôn giữ gìn sức khỏe chị gái nha (~_~)

    Trả lờiXóa
  18. Cám ơn BD sang thăm. Mấy hôm nay không hiểu sao đau đầu liên tục.nhất là tối thì khắp các cơ quan đoàn thể như bị tra tấn. Theo tử vi thì tháng này còn tồi hơn. Thôi, MAKENO đến dâu hay đến đó. Ở HN lúc nóng, lúc lạnh, không biết đâu mà đối phó. Từ hôm bác Văn mất tự nhiên thấy chả muốn làm gì, uể oải quá. Chúc em vui khỏe. Chào !

    Trả lờiXóa
  19. Chị ơi! chuyển mùa nên người cũng chuyển theo phải ko chị?Em mà cũng nhừ tử ê ẩm nữa là chị.
    Ngủ dậy muộn một chút vào mùa này cũng tốt chị ah. Nhớ tập thể dục nhẹ nhàng và quên máy tính đi một thời gian cho đỡ đau đầu chị nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào em ! Ngày nào chị cũng dậy lúc 5 giờ sáng ăn, uống thuốc, đọc 20 phút , tập thể dục 30 phút và 7 giờ đi bộ đến khoảng 8 giờ sáng về. Cả đời chị tập thể dục quen rồi, chỉ hôm nào mệt hay đau quá chị tạm nghỉ, hôm sau lại tập. Chị cố rèn luyện thân thể vì không còn theo môn phái nào nữa. Bây giờ cúng ngại đi theo các môn phái vì nhiềulý do lắm, tập thể dục bình thường là được rồi. Lạ nhất là hồi này chị bị đau đầu lắm, hết đau lưng chuyển sang đau đầu. Đành MAKENO thôi, đau lắm thì nằm, nếu quá lắm thì uống thuốc giảm đau, bây gìờ cũng chả còn sợ nghiện gì nữa. Cả nhà em sao rồi, có gì vui, buồn kể chị nghe nhé. Chào cả nhà !

      Xóa
  20. Cứ nghĩ đến những chuyện vui ta đã từng gặp trong đời, còn những chuyện buồn đau quên dần và quên hẳn đi chị gái nhé ! Em cũng tâm niệm như chị gái đó, mọi việc vẫn còn ở phía trước đang chờ ta, luôn bình yên nơi miền Hà Thành dấu yêu nhé chị gái !

    Chúc chị gái vạn sự an lành, mạnh khỏe (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã luôn qua tâm thăm hỏi chị ! Bây giò trừ việc bác Văn chị cố quên đi, còn các việc khác vui hay buồn chị không còn nhớ nữa rồi. Quanh chị mấy ngày nay những người già kêu đau, ốm liên tục, cho nên sự đau đớn của chị cũng là chuyện thường. HN mấy ngày nay nhiệt độ chỉ dưới 30 độ nên cũng không nóng lắm, chỉ độ ẩm thì cao nên gây nhiều rắc rối. Chuc em bình an, vui, khỏe, trẻ mãi . Chào !

      Xóa
  21. Trong em thời tiết mấy ngày nay lúc mưa lúc nắng, ti vi thì nói mưa cả ngày thế mà vẫn nắng chị gái à, thời tiết ảnh hưởng đến sức khỏe con người nhiều lắm, chị cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé ! Khi nào mệt mỏi sang em nghe ca sĩ Valentina tolkunova rất nổi tiếng một thời của đất nước Nga hát chị gái nhé !

    Chúc chị gái vạn sự an lành (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sáng nay đau đầu phải nắm bẹp. Vậy mà 2 bố con hàng xóm gọi mở cửa họ sang giúp đưa dây internet lên thượng tầng vẫn bật dạy ngay. Chạy lên, chạy xuống cùng họ đưa dây lên xong, mồ hôi ra như tắm, nhưng may quá, hết đau đầu. Bây giờ đang đau lại. Chắc thời tiết hoành hành. Chào !

      Xóa
  22. Chị em mình bây giờ cứ xác định là phải chung sống hòa bình vwois bệnh tật thôi. Nhưng em chán nhất là việc bị hạn chế đi lại.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị thì lúc nào cần cứ uống thuốc giảm đau, sau mấy tiếng lại ngoẻo. Trong nhà thì cứ từ từ mà tiến, khó mấy cũng tiến. Hôm nay máy tạm thời con Ly chỉnh cho chị nên viết cho em đầu tiên đây. Chịu khó vân động vậy nhé. Chào !

      Xóa
  23. Trong em 2 ngày nay nắng như đổ lửa chị gái ạ, thời tiết oi khó chịu, tối nằm ngủ k cần đắp chăn nhưng vẫn k nóng chị ạ ! Thời tiết sau bão khó chịu thật, em cũng thỉnh thoảng hay đau đầu nhưng ko nhiều, chị gái giữ gìn sức khỏe nhé ! Thời tiết dở mưa dở nắng mới hay đau

    Tuổi cao sức khỏe càng cao chị gái nhé ! (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy ngày nay HN mát dễ chịu hẳn nên chị cũng có thể ngọ nguậy được chút ít. Chúc em vui, khỏe, trẻ mãi. Chào !

      Xóa
  24. Chị ơi! Hết đau đầu chưa? Em qua chúc chị chóng khỏe để chống bão! hì hì..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải chống bão nữa đâu, vì bác Văn Trấn rồi. Chào !

      Xóa
  25. Chị ơi sao em không đọc được bài Khắp nơi chống bão của chị?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi chưa đăng mà anh TT ạ. Không hiểu vì sao BD đọc được ? Tôi thấy lạ ghê ! Chào !

      Xóa