Du lịch Miền Trung 2012

NGẠC NHIÊN CHƯA ???




Hàng ngày đi bộ bên cầu Cống Mọc, bờ sông Tô Lich tôi lang thang một mình, vừa đi, vừa nhìn sông rồi lại nhìn cây trên bờ sông, nhưng đặc biệt hay nhìn xe đi từng đoàn, từng đoàn nối đuôi nhau không ngớt, cố chờ cho bớt xe để qua đường. Hôm nay, tôi đi muộn lại 1 chút, vì trời trở lạnh, quá 8 h sáng nên xe cũng ít hơn. Đang định qua đường thì 1 ô tô đến gần, tôi lùi bước, chiếc ô tô dừng lại, có tiếng đàn ông gọi:

- Bác ơi, bác ơi !

Tôi không nghĩ người đàn ông nào đó gọi mình nên vẫn từ từ đi dọc theo đường chờ có dịp đi qua.

- Bác ơi, bác ơi, bác ơi !

Thấy tiếng gọi dồn dập và như có vẻ gọi mình, tôi chợt nghĩ :" Mình đã đi qua đâu mà anh ta sợ đâm phải mình nên gọi gấp thế "?

- Bác ới, bác ơi, bác cho cháu hỏi bác một tí.

Biết gọi mình tôi quay lại :

- Anh hỏi gì thì cứ hỏi, tôi biết đến đâu sẽ trả lời đến đấy, nhưng tuyệt nhiên không được hỏi đường, vì tôi không biết đường đâu.

Đang ở giữa đường không hỏi đường thì còn hỏi gì nữa chứ, nghĩ vậy tôi lại từ từ bước.

- Cháu không hỏi đường đâu ạ.

- Không hỏi đường thì còn hỏi gì nữa ?

- Xe cháu chở hàng cho siêu thị Metro. Lẽ ra hôm nay bà giám đốc đi cùng để giao hàng, nhưng vì việc đột xuất, bà không đi được.

- Không đi được thì có gì liên quan đến tôi đâu mà anh gọi tôi 

- Dạ, cháu...cháu... cháu muốn nhờ bác lên xe đi cùng với cháu đến siêu thị giao hàng...

- Nghĩa là anh yêu cầu tôi đóng giả bà giám đốc của anh đi giao hàng cho siêu thị chứ gì ?

- Vâng, vâng, bác đừng lo chúng cháu có đủ giấy tờ, hóa đơn cần thiết, bác cố giúp chúng cháu với.

- Không ạ. Nhà tôi không có mả làm giám đốc, tôi chịu không thể giúp anh được. Anh thông cảm cho.

- Bác cố giúp chúng cháu với, bác cứ lên xe đi...

Anh ta còn nói gì nữa, tôi không nghe. Anh ta lẽo đẽo theo tôi vật nài. Tôi vội chạy sang bên kia đường đi vào đám người bên kia đang chờ qua đường.

Vừa đi về nhà tôi vừa nghĩ lung tung : Không biết bọn này định dở trò gì ? Lừa lọc, bắt cóc...Lừa lọc chắc đúng chứ bắt cóc mình thì chúng bắt làm gì ? Chẳng lẽ chúng bắt cóc mình mang sang TQ bán cho họ  NẤU CAO à. Thôi kệ chúng, suy nghĩ làm gì cho mệt.

Bây giờ ngồi kể lại cho các cụ nghe mà thấy tiếc sao mình không mang máy ảnh đi để chụp lại cái cảnh này ?

Kể lại chuyện lạ, ngạc nhiên để mọi người biết và suy nghĩ xem sao. Chia sẻ 1 chuyện chưa từng thấy trong đời.

Xin cám ơn ai đã đọc và xin kính chào !
 

 

 

11 nhận xét:

  1. Tiếc nhẩy? Chị gái mà làm giám đốc giỏi hơn cái bà vắng mặt đó
    Chúc chị gái cuối tuần vui khỏe nha ! (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trẻ còn chả thèm nhận làm giám đốc thật thì già còn ham hố gì cái chức hờ, lừa đảo ấy. Chúng lầm tưởng CỤ đây NGU lắm ấy!!! Tuy già nhưng cụ còn đủ minh mẫn để phân biệt. Cám ơn BD ghé thăm. Chào !

      Xóa
  2. Chuyện cũng không lạ, không bất ngờ đâu. Năm ngoái cũng tương tự tôi có chút việc đang đi bộ bên phố Láng Hạ bỗng có chiếc xe tải cỡ vừa ghé xịch đến, cậu thanh niên bên phải xế gọi vọng tới: ông ơi cho cháu nhờ chút ! Tôi nghĩ chắc là hỏi đường; nhưng không phải, và cũng không giống chị Tuấn Nga là họ nhờ chị làm Giám Đốc; cậu TN hỏi tiếp : nhà ông có gần đây không ạ? Gì vậy? - Cho chúng cháu gửi nhờ ít hàng? - Chúng cháu chuyển hàng nhưng chưa gặp người nhận gửi nhờ ngày hôm sau xin đến chuyển giao? Lạ thật ! Quen biết gì đâu? Mà biết hàng gì? Cháy nổ? Hàng cấm? Hàng gian lậu? Thậm chí hàng sẽ dẫn đến tù tội ? - Họ bảo : Hàng điện máy ?! Ai dám chắc? Mà đúng ra tôi cũng không ở phố này! Tất nhiên là tôi từ chối. Chiếc xe tải xanh sẫm nổ máy đi ! Thế đấy. Đường phố HN thi thoảng vẫn có chuyện ngoài ý nghĩ hàng ngày của chúng ta.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào thầy ! Em chưa từng thấy chuyện này bao giờ nên muốn chia sẻ với mọi người. Mà lạ thật, hôm 4/10 em bị con choai choai đâm xe khi đến nhà thấy thì cũng đúng chỗ ấy em gặp trường hợp này. Cám ơn thấy đã chia sẻ. Chào thầy !

      Xóa
  3. Sợ lắm chị ơi... Chị chạy là phải

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình yếu thế nên tìm cách chuồn thôi, HC ạ. Lúc ấy chột dạ, lỡ nó kéo mình lên xe thì thật phiền. May cá, may cá chạy được !!! Chào !

      Xóa
  4. Ngạc nhiên quá! Ai đời lại đi nhờ một bà già ốm yếu, bé như cái kẹo làm giám đốc?!
    Âm mưu gì đây???
    Thật khó hiểu!!!

    Trả lờiXóa
  5. Hì, TM ơi, oai ra phết, đến lúc này mà còn được nhờ làm giám đốc HỜ ! Buồn cười là từ chỗ đoạn đường ấy về đến nhà trong đầu cứ có câu hỏi :" Thằng cha này có âm mưu gì nhỉ ? Sao lại có chuyện này xẩy ra trên đường LÀNG Mọc Quan Nhân nhà mình nhỉ ? Hay chúng tưởng mình là bà NHÀ QUÊ nên định lừa mình ? Nếu mình đồng ý thì sao nhỉ ?" Nhưng mọi câu hỏi đó tự dưng biến mất khi về đến cửa nhà chợt 1 ý nghĩ viết lên blog cho mọi người biết, vậy là viết và đăng ngay kg châm trể. Chào !

    Trả lờiXóa
  6. Hoan hô chị, chị thật tỉnh táo.Thời buổi này phải thật cảnh giác chị nhỉ?

    Trả lờiXóa
  7. Chị tỉnh táo vì HỐT nó bắt cóc mình mang sang Tầu bán cho chúng nấu cao. Chuyện thật nhé, bọn nước ngoài ( Tầu, Cămpuchia) bán cao NGƯỜI đấy. Chị nghe vài trường hợp thấy rợn người : Cămpuchia bán cao xương MỸ chữa lIệt toàn thân trước đây, TẦU bán cao chữa điên, bại liệt... Nghe mà rợn người...NVL nói :" Các bà cứ tin đi, tin chúng cho mình uống cao người, tưởng thật, tôi biết và đứng canh các bà tôi thấy THỐI lắm, kinh quá, thôi đi đi, mai đến đây tôi giải cho...Chị nghe khá nhiều chuyện ,Thục ạ. Em khỏe hẳn chưa, tay thế nào rồi, mọi việc ra sao? Thôi, lúc khác nói chuyện nhiều. Chào !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. He he ! Chị gái mà bị bọn tàu bắt nấu cao thì chắc chắn cao đó chất lượng lắm (~_~)

      Xóa