Năm nay nhà nước ta kỷ niệm 40 năm ngày thống nhất đất nước rầm rộ, một mình trong căn hộ với cái TV mà khí thế cũng vẫn chẳng kém gì những người tham gia trong các cuộc gặp gỡ nhau để kỷ niệm.
Năm ấy tôi đang làm việc tại trường đại học Bách Khoa Hà nội. Chúng tôi theo dõi rất sát tình hình chiến sự từ ngày chiến thắng Buôn Ma Thuột. Mỗi ngày bản đồ Miền Nam lại đánh thêm NGÔI SAO ĐỎ vào 1 tỉnh được giải phóng. Chẳng ai đến bộ môn làm việc mà không ngó vào bản đồ này. Ít nhất 15 phút tay thì vẫn làm, nhưng mồm thì tranh nhau bàn đến ngày chiến thắng. Tôi nhớ nhất là khi bàn xong bao giờ tôi cũng kết luận:
- Đến ngày ấy mới biết ai còn, ai mất. Và chúng ta cũng vậy, lúc ấy mình mới biết và có thể nói MAY MÌNH CÒN SỐNG.
Nhiều người có vẻ không vừa ý với câu nói của tôi, vì phần nào đó mang tính chất tiêu cực. Riêng tôi, lúc đó có cảm giác những người chiến thắng trở về chắc tôi không còn hy vọng được gặp nhiều cháu, nhiều bạn bè, người thân... Nhưng bản thân chưa chắc mình đã sống, biết đâu cuộc đời thay đổi thế nào...
Giữa không khí 30/4/1975 vui chiến thắng thì nhiều gia đình đã mất quá nhiều...Khi ấy tôi còn trẻ, nên chạy khắp nơi thăm các gia đình có con, em, bạn tham gia chiến đấu tại miền Nam, động viên họ, hy vọng con, em, bạn mình sẽ trở về. Tuy miệng nói thế, nhưng lòng tôi buồn man mác và nghĩ :" Cầu Trời, khấn Phật cho những người tham gia chiến đấu là con, em, bạn bè của tôi còn sống "!
Rồi thời gian trôi đi, tin các chiến sĩ ấy cứ bặt...
Dần dần các giấy báo tử đến với những người cha, mẹ, anh, chị, em, người thân ngày một nhiều... Họ đã hy sinh trước giờ chiến thắng, tại cửa ngõ Sài Gòn...
Thế mà đã 40 năm rồi. Hỡi các liệt sĩ có ghi tên hay chưa ghi tên trên các bia ở đâu đó trên nghĩa trang nhà nước hay nghĩa trang địa phương, chúng tôi đời đời biết ơn các anh, các chị!!! Các anh đã, các chị đang và sẽ ở trong tim chúng tôi và con, cháu chúng tôi mãi mãi! Xin các anh, các chị yên nghỉ trong cõi vĩnh hằng và mau chóng siêu thoát ! Các anh, các chị vẫn mãi mãi trẻ với tuổi 18 - 20 !!! Vì Tổ Quốc, vì nhân dân các anh, các chị đã hiến thân từ những tuổi 18-20, thật VĨ ĐẠI !
Với những chiến sĩ may mắn trở về, tôi thành thật chúc tất cả MẠNH KHỎE, VUI VẺ, HẠNH PHÚC VÀ SỐNG LÂU MUÔN TUỎI !
Xin kính chào !
Kỷ niệm 40 năm ngày thống nhất đất nước... vui buồn lẫn lộn, nhớ lại những ngày này 1975, Rất nhiều người có suy nghĩ như chị chứ ạ.
Trả lờiXóaLâu lắm rồi mới mò vào đây. Ngựa em chúc chị luôn vui, khỏe!
Lâu rồi nhiều người đã bỏ blog sang FB, nên bên này khá vắng. Chị còn muốn viết để cho đầu óc, mắt, tay hoạt động kẻo nó ì ra. Ngoai ra ngày này chị cũng muốn viết ít dòng để tri ân những người đa hy sinh cho sự tồn vong của đất nước. Thêm nữa chi muốn tỏ ra lòng biết ơn với những người may mắn còn sống và chúc họ những ngày nay thật vui vẻ mạnh khỏe, hạnh phúc và sống lâu muôn tuổi, Trong đó có cả cám ơn em và thêm nữa cám ơn em đã ghé thăm chị. Chào !
Trả lờiXóaNhiều người phải ghen tỵ với TN vì được gặp Bác nhiều quá .
Trả lờiXóa