Du lịch Miền Trung 2012

LỜI CÁM ƠN.



Ra khỏi cổng bệnh viện trời mưa dầm, gió bấc, xe ôm chào hỏi tới tấp, nhưng tôi đều lắc đầu và rảo bước đi về bến xe buýt. Trước kia nơi đây có mái che mưa , nắng, ghế ngồi đợi tạm thời, nhưng nay họ bỏ hết để lấy chỗ trông xe cho bệnh nhân vào bệnh viện. Thế là mọi người cứ đầu đội trời, chân đạp đất mà đợi xe mặc cho mưa, nắng. Ra đến nơi đợi, nhìn khuất đã vậy còn mưa dầm, gió bấc nữa nên ai nấy đều nóng lòng trông đợi xe. Tôi cũng không loại trừ khỏi những người này. Nhìn mờ nên không thấy số xe, tôi bước sang 1 bên cậu thanh niên che ô đứng cạnh. Đang mưa to, bỗng tôi thấy không có giọt mưa nào nữa, ngạc nhiên tưởng trời tạnh, nhìn lên thì : trên đầu mình có 1 chiếc ô đang che. Ngoảnh lại thấy cậu thanh niên mình vừa tránh để nhìn số xe đang che ô cho minh:
-Ôi, cám ơn cháu quá. Cháu tốt thật, cứ che cho mình đi. Bác cũng có ô cầm trong tay mà lười không mở vì sợ lỡ không giữ nổi nó lại bay cả người mình đi.
- Bà cứ đứng yên, cháu che cho bà cũng được. Tuổi bà bây giờ mà ướt thì ốm ngay, bà phải quan tâm giữ sức khỏe mới được.
- Cám ơn cháu đã khuyên. Tuổi cháu mà nghĩ được như thế bà thấy cũng hơi lạ một chút và cũng cảm động.
- Có gì đâu bà. Bà đi xe số bao nhiêu ?
- Số 51, còn cháu ?
- Số 26 ạ.
- Số 26 về trường đại học Bách khoa. Trước đây bà ở BK nên cũng hay đi xe này, nhưng nay về nhà quê nên đi xe 51.
- Thế trước đây bà cũng ở BK ạ. 
- Lâu rồi. Cháu học ở BK à ? 
- Vâng, cháu là sinh viên năm thứ 2, khoa ...
- Khoa này mới, bà không biết. Ngày xưa ít khoa, nay những khoa cũ đã tách ra thành trường độc lập, các khoa, ngành nghề mới nổi lên nhiều. Bà chịu trả biết được, mà cũng không biết tên gì.
- Vâng ! Ôi, xe 51 tới rồi, bà này.
Bước vội tới cửa xe, tôi thấy cháu thanh niên cũng đi theo để che mưa cho tôi lên xe,
- Quay lại tôi chỉ kịp nói to:
- Cám ơn cháu nhiều lắm nhé. Chào cháu !
- Bà đi cẩn thận. Chào bà ! 
Tôi cũng không nhớ hỏi tên cháu là gì. Trên xe chỉ nghĩ : " Không biết cháu là con nhà ai mà ngoan thế. Cám ơn bố, mẹ, ông, bà cháu đã dạy cháu thanh niên thành một chàng trai tốt bụng, quan tâm đến người khác như thế này. Cám ơn trường đại học Bách khoa đã đóng góp một phần vào việc dạy dỗ thế hệ thanh niên ngày nay ".
Chỉ thế thôi, nhưng về nhà tôi kể lại cho nhiều người việc này. Mọi người trả lời :
- Thiếu gì ! Đầy ! Bà không biết đấy thôi !
- Thế à ?. Tôi cũng đi nhiều, nhưng hôm nay mới thấy trường hợp này, nên cảm động lắm !
Kể lại để quí vị biết và nghiệm xem đã gặp như tôi bao giờ chưa. Xin cám ơn quí vị đã đọc và góp ý. 
Xin kính chào !

4 nhận xét:

  1. Số các cháu tốt nhiều hơn những cháu vô giáo dục rất nhiều! Đừng vì một vài cháu hành động xấu mà làm lu mờ những phẩm chất tốt đẹp của các cháu thanh niên ngày nay!!!

    Trả lờiXóa
  2. Trả lời
    1. Cũng muốn nói lên lời cám ơn với các bậc phụ huynh và các trường để họ hiểu những người mang ơn rất biết ơn và quan tâm đến tư cách, đạo đức của thế hệ trẻ. Cám ơn em. Chào !

      Xóa