Du lịch Miền Trung 2012

TINH CẢM CON NGƯỜI TRONG THỜI CHIẾN. (2)

Lúc đó người ta nói khi nhận được giấy báo vào học ĐHBK thì coi như mới xách va li bước đến cổng  PARABOL (cổng chính vào trường ĐHBK ) thôi, hết năm thứ nhất là bước qua ngưỡng cửa và hết năm thứ 3 mới gọi là được vào học ở trường. Khi làm bài thi, tôi nhìn thấy mấy câu thơ mà bây giờ vẫn còn nhớ về sự vất vả của việc học đến thế nào :

     5 năm có 9 lần thi,
1 Lần đồ án còn gì là XUÂN ?

Bước ra kỏi phòng thi tôi hỏi cán bộ coi thi ý nghĩa của 2 câu thơ này, 2 câu thơ mà nếu tôi không học BK, nhất là thời chiến, thì không thể hiểu nổi nỗi gian truân của nó để bước vàoKHKT. Anh gải thích tôi mới biết học BK là vất vả ra sao.

Thế là tôi đã được vào học BK như người ta nói, nghĩa là đã học năm thứ 3. Qua 4 lần hút chết vì bom Mỹ, tôi đã dạn dầy trong học tập và mọi nẻo đường thực tập của chương trình học trong trường thời kỳ chiến tranh chống Mỹ. Một hôm đang ngồi nghe giảng có chị ở trong ban chủ nhiệm khoa Kỹ sư Kinh tế đến lớp thông báo khoa tập trung tất cả sinh viên hết giờ học phải có mặt tại hội trường lớn ( gọi thế cho oai, chứ cũng chỉ là nhà lá, vách nứa, to hơn lớp học 1 chút thôi.)

Vào hội trường hôm nay thấy ban chủ nhiệm khoa đeo băng tang ở tay, mặt ai cũng trang nghiêm và buồn rười rượi. Tự nhiên cả hội trường im phăng phắc. Mọi người ngồi xong chủ nhiệm khoa bước ra nói:

-  Thưa tất cả các đồng chí, hôm nay ban chủ nhiệm mời các đ/c đến đây để truy diệu đ/c (tôi quên mất tên rồi, vì lâu quá không nhắc đến ). Trên đường lên Lạng Sơn nhập học, đ/c ấy đã hy sinh để cứu 2 mẹ con người đi đường. Tiểu sử đ/c ấy :

Họ và tên ( tôi quên không thể nhớ được )

Là quản đốc phân xưởng X. Vì bị bom đạn Mỹ đánh phá, hiện nay tạm thời ngừng hoạt động. Đồng chí được nhà máy điện HN cử đi học ở khoa ta, trường ta để về tiếp tục công tác sau này.

Trên đường đi, đến gần thị xã Lạng Sơn thì báo động. Đồng chí ấy đã nhẩy xuống hố cá nhân ven đường và đang ngẩng lên đậy nắp hầm. Vừa nhảy xuống cố đậy gần xong nắp hầm  thì nhìn thấy 2 mẹ con 1 cô gái chạy đến gần đó, hớt hải tìm hầm. Đồng chí đã không sợ hy sinh, nhẩy lên khỏi hầm cá nhân, đẩy 2 mẹ con cô đi đường xuống hố cá nhân của mình. Vừa kịp đậy hố xong thì bom rơi ngay bên cạnh, đ/c ấy đã hy sinh. Chiếc xe đạp và ba lô kèm giấy gọi vào học khoa ta văng ra xa...Còn thân thể... Không còn tìm thấy nữa...

Nói đến đây chủ nhiệm khoa lau nước mắt, không nói tiếp. Chắc thân thể đ/c đó không còn nguyên vẹn hay không tìm thấy, nên chủ nhiệm khoa không nói tiếp.

Chúng tôi nhận được xe đạp hỏng, ba lô và giấy tờ của đ/c ấy gọi điện về nhà máy, họ xác nhận chính sác , nên hôm nay khoa làm lễ truy điệu, coi như đ/c ấy là sinh viên năm thứ nhất của khoa ta. Trường và nhà máy sẽ làm tiếp công việc còn lại.

Chúng tôi chỉ biết về người sinh viên năm thứ nhất mà chủ nhiệm khoa báo và cả khoa truy điệu là thế.

Khi ấy là quản đốc phân xưởng mà đã có bằng tốt nghiệp phổ thông lại vào khoa Kỹ sư Kinh tế, học chuyên tu thì không phải thi. Chúng tôi hay gọi đùa họ là chuyên tu ma (tu ma tiếng Tầy là con chó) nên họ khó chịu với bọn học dài hạn lắm. Các anh chị ấy bảo chúng tôi cậy vẫn còn thanh niên, học dài hạn nên toàn CHÊ họ dốt đi chuyên tu, ngu đi tại chức. Chúng tôi chỉ có 1 lớp dài hạn 5 năm thôi, còn chuyên tu lại có 2 lớp...

Tình cảm con người thời chiến là như vậy đấy. Họ có thể nhường sự sống của mình cho bất cứ ai, không 1 giây suy nghĩ. Cũng vì tôi gặp một số trường hợp tương tự nên không còn để ý và cho đó là chuyện bình thường giữa cuộc chiến nên mới quên tên đ/c quản đốc này. Hình như tên đ/c ấy là Châu thì phải. Thật hối hận, nhưng già rồi, biết làm sao đây. Đành mắc tội với người đã khuất. Nếu ai đó ở nhà máy điện thời ấy chắc vẫn còn nhớ tên đ/c này.

Xin cám ơn tất cả và xin chào !

                    

10 nhận xét:

  1. Em gái tem vàng, em ôm chị gái luôn mạnh mẽ và dũng cảm giỏi giang cái nào (~_~)

    Trả lờiXóa
  2. Em cảm nhận tình cảm của con người trong chiến tranh cũng như thời bao cấp thật ấm áp chân tình, luôn sống thật lòng chị gái nhỉ ? Chị gái của em giỏi lắm, vừa học vừa nuôi con vất vả ko gì bằng thế mà chị gái đã vượt qua được tất cả thì giờ chẳng sợ gì nữa chị gái nhỉ ? Hôm thứ 7 em cùng cơ quan đi thăm viếng mộ Đại tướng VNG về đó chị gái, em ước ao được viếng mộ cụ 1 lần thế là thỏa ước mong rồi, em có đi động Thiên đường nữa, leo dốc cao quá mỏi cả chân, chị có đi thì đi dày ba ta cho khỏe đỡ mỏi chân chị gái nhé (~_~)

    Chúc chị gái tuần mới sức khỏe diệu kỳ, niềm vui trọn vẹn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị chẳng giỏi đâu, các chị học lớp chuyên tu ma có người 2 con còn đi học. Năm thứ 3 trước khi ra trường lại thêm đứa nữa mới TÀI chứ. Nhưng đó là chuyên tu ma chứ bọn chị có mấy người 1 con thôi. . Hen ngày gặp sẽ nói chuyện nhiều. Chào !

      Xóa
  3. Chị ơi.. Lúc nào ở đâu cũng có người đáng trân trọng... Thời chiến thì người ta vô tư và đơn giản hơn.
    Chị sau têt khỏe không? Cháu thế nào?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào HC ! Chị muốn nhắc lại 1 chút về tình cảm con người và sự mất mát của cuộc chiến tranh, dù mình không tham gia vào đó, nhân chuyện hỗn loạn ở Kiev. Chỉ đề hâm lại thôi.Cái thừi mà chúng ta, ai cũng muốn mau chóng kết thúc để xem mình có còn sống sót không. Tình hình của chị và con gái vẫn không thay đổi. Cám ơn em. Chào !

      Xóa
  4. Em gái sang thăm chị, đọc những câu chuyện để nhớ về một thời. Hồi đó sao mọi người lại quý nhau đến thế!Thương nhau đến thế. Đọc chuyện của chị,ký ức của thời bom đạn cứ như cuốn phim chiếu chậm,..
    Tình người! Bao giờ cho đến ngày xưa...
    Em chúc chị luôn khỏe. Em chuẩn bị bài thuốc chị cho. Đã đặt mua được rượu nhất ở quê rồi, còn hat thông đang chờ chị ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị viết để ôn lại 1 thời ác lệt của chiến tranh, mà chúng ta, ai cũng chán ghét, mặc dù tình người thật đáng quí. Chị vẫn uống rượu quả thông sau khi tạm nghỉ 1/2 tháng. Chúc em và gia đình vui, mạnh. Chào !

      Xóa
  5. Sắp tới ngày quốc tế phụ nữ 8/3 em gái sang chúc chị và con gái vui khỏe, bình an mọi nẻo đường chị gái nha ! Chị gái của em kiên cường lắm, ko kể trong chiến tranh mà bây giờ cũng vậy, món quà em mong nhất là được ôm chị 1 cái thật chặt đấy, em gái mong lắm hì hì

    http://1.bp.blogspot.com/-rIpb2XzK7jk/Uv9KK0NHI7I/AAAAAAAAb-g/mJbTezq2KfI/s1600/HinhNen47.Com---hinh-anh-va-thiep-dep-2.gif

    Trả lờiXóa
  6. Cám ơn BD. Chúc em thật vui nhân ngày 8/3. Chào !

    Trả lờiXóa