Du lịch Miền Trung 2012

ÁO DÀI.




Như tôi đã viết trong 1 bài nào đó: " Cô Bé liên lạc "  phụ nữ lúc đó múa điệu gì mà tên là múa THỘN, mặc áo dài điệu và đẹp lắm. Tôi chỉ nhớ có thế thôi. Nhưng ai đã biết thời trước chống Pháp con nhà tử tế ở HN  đố ai dám mặc áo ngắn ra ngoài cửa nhà mình . Ra khỏi cửa đã là con gái phải mặc áo dài, nếu mặc áo ngắn người ta bảo :" Cái cô gái ấy sao mà DƠ (xấu hổ )  thế, mặc áo cộc ra đường mà không biết dơ !"Vì thế cho nên con gái HN đi tản cư vẫn mặc áo dài lượt thượt, ai tân tiến lắm thì theo kiểu TÂY mặc áo sơ mi đã là ghê gớm, mạnh bạo lắm. Các bà trong hội phụ nữ VN lúc đó cũng phải BẠO lắm mới dám mặc áo sơ mi ở ngoài nhà, còn áo CÁNH tuyệt nhiên không dám. Con gái là phải kín đáo, còn áo cánh là hở hang đằng sau như các bà nhà quê, không thể chấp nhận được.
Cũng chính những quan niệm ấy mà khi biểu diễn múa các chị phụ nữ phải mặc áo dài để che đằng sau. Hôm ấy tôi không biết là ngày gì, có thể là ngày hội phụ nữ ( 8/3 ), mà cũng có thể là ngày mừng sinh nhật BÁC. Múa xong các chị vây quanh Bác trò chuyện, vui đùa, trêu Bác phải ấy vợ... Trong 1 bài nào đó tôi đã viết về phụ nữ yêu cầu Bác lấy vợ và Bác đã nêu ra tiêu chuẩn phụ nữ được Bác đồng ý lấy làm vợ phải có những tiêu chuẩn gì...

Nhân lúc vui Bác khen các chị phụ nữ múa đẹp, dẻo, uyển chuyển, dịu dàng lắm, nhất là mặc áo dài  THA THƯỚT của các cô gái VN rất ĐẸP và DUYÊN DẮNG...Nhưng có điều rất bất tiện khi phải lao động, di chuyển trong thời chiến nơi rừng rậm, núi cao khó đi... Không may vướng cây cối trong rừng ngã, cũng có khi vì ngã mà nguy hiểm đến bản thân...Chỉ trong cuộc nói chuyện vui đùa của Bác mà sau đó tôi thấy hầu như tất cả phụ nữ ở các nơi đều mặc sơ mi đi làm, kết thúc giai đoạn phụ nữ mặc áo dài đi làm việc.

 Sau này khi về HN chị họ tôi ở lại HN trong thời chiến, nói với tôi:" Bây giờ chị trông thấy phụ nữ mặc áo sơ mi đi làm quen mắt rồi. Lúc đầu chị cứ xấu hổ không dám ra cửa, mặc áo dài sợ họ chê mình lạc hậu. Mặc áo ngắn thì mình xấu hổ, thấy nó cứ trơ trơ, dơ làm sao ấy !".

Riêng phần tôi thì chỉ thấy một điều, khi nào cần mặc áo dài trong các buổi long trọng buộc phải mặc. Còn mặc váy là tiện nhất, không vướng víu vào đâu, dễ xoay xở. Mặc áo dài người ta khen đẹp, còn tôi thấy khó chịu, vướng víu, bất tiện đủ điều. Cho nên tôi chỉ mặc khi cần long trọng, chơi bời, diện cho vui vẻ, đẹp mắt mọi người, chứ quả thật bất tiện lắm.

Ta cố mặc sao cho trông lịch sự, chỉnh tề, gọn gàng, đẹp mắt mình , hẳn sẽ đẹp mắt người.

Vài điều tâm sự với mọi người về trang phục VN một chút thôi chứ không dám bình luận về phong cách. Mỗi người một sở thích khác nhau, chẳng ai giống ai. Tôi chỉ không thích và không chấp nhận nhất là mặc  HỞ HANG thôi. Vì tôi vẫn là NGƯỜI CỔ  quan niệm như các cụ dạy :" Đẹp bầy ra, xấu xa đậy lại !" Thế thôi.
Quí vị nào thấy bài viết của tôi khó chịu thì cứ chê bai, tôi rất cám ơn. Xin cám ơn tất cả ai đã đọc và comments.
Xin kính chào !

2 nhận xét:

  1. Em rất thích và rất tán thành ý kiến của chị. không biết có phair chị em minhf già rồi nên cổ hủ không nhỉ? em cũng nghĩ vào những dịp long trọng pn nên mặc áo dài. Chỉ hơi buồn là giờ em "phát tướng" quá nên mặc áo dài ko đẹp nữa chị ạ.

    Trả lờiXóa
  2. Chị mỗi năm ít nhấti đến 4 lần phải đóng bộ ấy, vì tiệc người ta cứ yêu cẩu mặc trang phụ lễ phục hay quần áo dân tộc. Mặc nó chỉ đi lại bình thường chứ hoạt động khác khó lắm. Cám ơn em đã góp ý ! Chào !

    Trả lờiXóa