Du lịch Miền Trung 2012

THỬ THÁCH.




Tám giờ sáng xuống tầng 1 KTX thợ dệt nhà số 31. Vừa xuống đến nơi thấy bà thường trực bảo ông phó tổng giám đốc gọi điện nhắn chị đúng 9 giờ gặp tại văn phòng ông.
- Ai cơ ? Ông ДОЦЕНКО ( Đotsenko ) hả bà ?
- Còn ai nữa, chính ông ấy gọi, tôi nghe điện mà.
- Cám ơn bà ! Nhưng tôi chưa biết văn phòng ông ở đâu. Thôi được tôi sẽ đến nhà máy tìm ông ấy.
- Để tôi gọi lại hỏi hộ chị.
- Thôi, tôi sẽ tự đến nhà máy tìm ông, cám ơn bà ! 
- Gọi điện hỏi dễ hơn, tội gì chị phải đến nhà máy hỏi.
- Tôi không quen dùng điện thoại, vì ở VN tôi thường không dùng.
- Tùy chị, thế thì đi đi cho kịp. Ông này đúng giờ lắm đấy.
- Cám ơn bà, tôi đi !

Vội đến nhà máy cho kịp giờ hẹn, vừa đi vừa nghĩ :" Ông này định thử mình chứ gì ! Mà tìm ông ta ở đâu trong nhà máy dệt to lớn , mình chân ưởt, chân ráo, hôm nay mới là ngày thứ 3 đến đây!
Được, ta cứ thử vào phòng điều độ sản xuất hỏi, đằng nào mình cũng phải đến nhà máy để tìm ông ta. chắc chắn họ biết rõ !" Rảo bước đi cho kịp giờ, đến cổng nhà máy tôi hỏi ngay phòng điều độ SX . Vừa vào phòng mọi người đã chào và hỏi tôi có đúng là LTN kg. Trả lời xong họ bảo ông phó TGĐ vừa ở đây, yêu cầu phòng bố trí chỗ ngồi làm việc cho tôi và nhắn lại ông đợi tôi ở phòng làm việc của ông.
Gõ cửa phòng phó TGĐ, được mời vào. Vừa bước vào cửa tôi chào, ông đáp lai:
- Chào chị LTN, chị đúng giờ nhỉ. Còn 5 phút nữa mới đúng 9h.
- Tôi quen làm việc đúng giờ và tất nhiên tôi chưa bao giờ muộn giờ khi tôi còn ở VN. Nguyên tắc của tôi là không được để ai đợi mình, còn mình phải đợi người khác là chuyện bình thường.

Qua mấy câu hỏi xã giao ông hỏi về gia đình, con cái và sức khỏe, ông vào việc.
- Chị được bố trí làm lãnh đạo 1 đội, nghĩa là 50 người, nhưng qua tiếp xúc với chị mấy ngày, tôi thấy chị nghe, hiểu tiếng Nga giỏi như người Nga. Nên tôi muốn gặp riêng chị để yêu cầu chị giúp thêm cho chúng tôi trong công việc. Vừa qua không ai nghe được, có thể do tiếng Nga các chị ấy chưa có thực tế, mà cũng có khi tôi nói tiếng Nga cũng không hoàn toàn chuẩn như người Nga nên hơi khó nghe.
- Vâng, tôi sẵn sàng giúp ông, tôi nói, nghe tiếng Nga cũng chỉ được độ 60-70 % thôi.  Giúp ông cũng là giúp người VN chúng tôi nơi đây. Hình như tôi không lầm, ông là người UKRAINA thì phải .
- Chị đoán giỏi thật ! Tôi chính là người Ukraina, nhưng tôi cũng chỉ nói tiếng Nga chứ không nói tiếng Ukraina. Sao chị lại đoán được tôi là người Ukraina nhỉ ?
- Ông Đotsenko kính mến, chẳng khó gì, mà tôi cũng không quan tâm ông nói tiếng Nga ra sao, có điều họ của ông chính là họ UKRAINA nên tôi nói ngay. Có thế thôi !
- Ra chị cũng KHÔN thật đấy. Người ta nghe tôi nói cũng bảo tôi có giọng Ukraina và cũng có khi lơ lớ giọng Ukraina. Xem ra chị nói giống thổ dân Moskva, kể cả từ CHÀO của chị.
- Ôi, ông quá khen, tôi làm sao giống THỔ DÂN Moskva được ! Có điều khi học và ở cùng những người Moskva, tôi cố hạ giọng như họ, hơn nữa cô giáo chủ nhiệm chúng tôi luyện cho chúng tôi nói khiếp lắm, Cô uốn nắn chúng tôi từng âm. Còn giọng thì phải chính xác giọng Nga, bỏ hẳn giọng Việt lơ lớ, ngang ngang. Hơn nữa tôi được 1 người bảo mẫu tuyệt vời, mỗi năm chị ấy đưa cho tôi khoảng 3 quyển vở thơ chị sưu tầm được và luyện cho tôi đọc từng âm, từng chữ, từng ngữ cảnh... Tôi ơn họ lắm. Nhưng 20 năm rồi tôi chưa được gặp lại họ...
- Thế thì tôi với chị phải chơi tiếng Nga xem ai thắng ai mới được. Chị đồng ý không? Bắt đầu từ giờ nhé. Bây giờ tôi với chị là 0-0.
- Ông đã muốn, tôi nào dám chống đối. 
- Chị nói khôn thật. Tôi đọc qua lý lịch VN gửi cho tôi, chị tốt nghiệp đại học không phải ở LX mà là ở VN. Đúng không ? 
- Đúng thế, tôi học đại học ở VN và cũng tốt nghiệp ĐH ở VN.
- Chị có 2 bằng ĐH phải không ? Một bằng tốt nghiệp xuất sắc, đúng không ?
- Đúng 100% !
- Chị có mang theo 2 bằng không ? Tôi chưa thấy bằng ĐH VN bao giờ.
À ra ông này khôn thật, định kiểm tra mình đây ! Ông ta định kiểm tra xem mình hay bên VN mình có khai gian không. Tôi trả lời ngay :
- Tôi có mang theo, nếu ông muốn, tôi sẵn sàng !
Tôi đưa ông ta xem. Ông ta đọc 3 từ : ĐỖ XUẤT SẮC màu đỏ trên tấm bằng cử nhân ngoại ngữ của tôi, liền hỏi:
- Tôi không biết chữ VN. 3 chữ này nghĩa là gì và tại sao viết chữ ĐỎ.
- Thưa ông phó TGĐ kính mến, trường này chưa có bằng đỏ, nên các bằng giống nhau chỉ khác 3 từ viết đỗ trung bình, đỗ loại khá và đỏ là đỗ xuất sắc thôi ạ.
- Thế ra phía VN gửi cho chúng tôi những người lãnh đạo không tồi ! Chị dạy đại học à?
- Vâng.
- Cám ơn chị. Hôm nay tạm làm quen nhau và tạm dừng ở đây. Chị về phòng làm việc của chị đi. Tôi đã nói họ bố chí chỗ ngồi cho chị rồi đấy.
- Cám ơn ông, nhưng chắc là tôi ít dùng đến chỗ ngồi...Tôi quen đi lang thang.
- Xin lỗi, chị nói chỗ ngồi, chỗ làm việc của chị. Vậy là chị đã thắng tôi 1-0 rồi đấy. Tôi quen hay dùng chỗ ngồi cho công nhân dễ hiểu, còn chị lại dùng chỗ làm việc.
- Chào ông ! Khi nào cần, ông cứ gọi, tôi luôn luôn sẵn sàng !
- Cám ơn chị. Lại nói như người Nga :" Luôn luôn sẵn sàng !"
Các vị thấy không, ông phó TGĐ này khá khôn đấy. Nhưng tôi đoán được ý ông ta chẳng khó khăn gì. Thời ấy người ta thường nói với nhau: - người do thái khôn hơn người Nga, nên 3 thằng Nga mới bằng 1 thằng do thái. Nhưng 3 thằng do thái mới bằng 1 thằng VN đấy nhé. Bọn con trai xây dựng hay nói với bọn con gái dệt thế mà. Không hiểu ai còn nhớ những câu này nhỉ ? Đùa tí thôi, VN mình nhiều TRÒ lắm! Viết sau vậy, bài dài quá rồi, các bạn ạ. Xin cám ơn các bạn đã đọc và comments.
Xin kính chào !
     

2 nhận xét:

  1. Chị viết đi nhé. Sưu tầm lại rôi đóng thành sách chị ạ...Chị viết sinh động lắm à!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em luôn động viên chị viết. Chị thì trình độ có hạn chỉ đọc được các bài của em mà chả viết được gì. Các cháu thợ dệt Шахты, Pостов-на-Дону hôm nọ tìm đc chi muốn chj viết về chúng. Chắc chị lại viết về chúng và những ngày đầu của các cháu.Nhưng thật lòng, viết ra sẽ động chạm nhiều đến quá khứ của nhiều nhân vật. Chị nghĩ sẽ lại viết trung thực, nhưng kg chỉ tên thật các nhân vật. Chị cám ơn em và hứa với em tiếp tục viết, mặc dù trình độ có hạn. Chào em và MK RÂU nhé!

      Xóa