Nguyễn Xuân Thắng và Trần Tiến Đức |
Em Thắng mà chúng ta thường gọi lúc bé là THẮNG CON , số 102 của chúng ta, nay là Nguyễn Xuân Thắng tổng thư ký liên hiệp UNESCO thế giới ( WFUCA ), Chủ tịch liên hiệp các Hội UNESCO VN ( VFUA ), Tổng biên tập Tạp chí Ngày Nay. Nhưng đến lâu đài trăm tỷ của em, các anh, chị đều chỉ gọi em là Thắng hay Thắng con như hồi nào. Vẫn cái không khí gia đình Internat ngày xưa chứ không phải là Thắng ngày nay. Em vẫn rất vui, ưu ái các anh, chị như em Thắng vốn có. Chính vì thế mà hôm 10/10/2015 mưa to, gió lớn, trời bắt đầu trở lạnh mà các anh, chị hầu hết đã bước qua tuổi XƯA NAY HIẾM vẫn rất nhiệt tình đến lâu đài của em để dự ngày thành lập trường.
Nghe Phạm Phu nói lúc đầu có 42 người đăng ký đi. Nhưng do thời tiết thay đổi đột ngột, nhiều bạn bị SỔ MŨI đành bỏ cuộc. Trước khi đến nơi anh Phạm Phu báo cáo với em Thắng là các anh, các chị chỉ có 32 người, kể cả chị phụ trách Thái Hồng Hảo, còn chị Hoài không liên lạc được. Báo để em biết mà bớt thức ăn đi. Thế mà khi xong TIỆC vẫn còn lại đến 2/3 thức ăn.
Xong mọi thủ tục các bạn mỗi người phát biểu mấy câu ngoại giao, em Thắng đáp lễ, các anh , các chị được em Thắng chiêu đãi bữa TIỆC tinh thần cực kỳ NGÀY XƯA. Các bài hát đưa các anh, các chị trở về gần 60 năm trước đây. Xong tiệc TINH THẦN vui đến tiệc BỤNG. Xuống nhà ăn mới thấy bầy ĐẦY một bàn những món QUEN và LẠ. Quen là xalat Nga do tự tay em Thắng làm (ngon tuyệt nhé) . Còn lại là những món tôi không biết tên nên các bạn hỏi TN :
- Này , món gì đây TN ?
- Trời biết (Бог знает ! ).
- Thế mà cũng gọi là người HN, VN.
- Thì TN là người RỪNG vậy !
- Hết ý ! Khôn thế, khỏi trả lời để còn ĂN.
- Trả lời các bạn hết thì TN đói à ? Các bạn chén hết còn gì !
- Ừ TN ở lại mà chén hết đi nhé !
-Tất nhiên rồi !!!
Mọi người cạn chén vang Pháp, rượu TÂY mạnh gì đó mà tôi cũng lại không biết tên, nhưng biết nó vô cũng giá trị và vô cùng đắt. Cánh các chị không ai động tới.
Chén no, rượu say một số túm tụm quanh Trần Tiến Đức nghe đủ chuyện thời sự. Vừa nghe vừa ăn cốm làng vòng + chuối tiêu trứng cuốc do 2 anh chị Ngô Quốc Bưu mang tới.
Quên, quên, còn món calo, bánh mì đen, cá đặc biệt do bạn nào mang tới mà tôi quên rồi ( xin lỗi chủ nhân ), vì tôi không ăn nên không nhớ chủ nhân mà. Mấy thứ này thì trên bàn tiệc trắng tinh, hết vèo ngay từ giờ phút đầu.
Tất cả các món của em Thắng chiêu đãi đều là đặc sản cả. Mọi Người bảo nhau :" Ăn đi, ngon lắm ! ".
Sau khi ăn quay trở lại phòng khách chuyện trò, tán PHÉT với nhau thêm một lúc , 13 giờ rủ nhau về kẻo trời mưa to, tối chủ nhân phải điều khiển thu dọn chiến trường kẻo RÉT rồi.
Lên xe sợ còn bỏ quên anh, chị nào tại nhà em Thắng, anh Phạm Phu đếm lại chỉ còn có 29 người. TN đếm đi, đếm lại thấy cũng chỉ có thế. Điểm người của từng lớp, không thiếu ai. Vậy là trước khi đến anh Phạm Phu đã báo em Thắng 32 quá 3 người. Chắc anh định báo thêm sợ ĐÓI đấy mà.
Trong bữa ăn anh PP trách em Thắng :
- Sao em làm nhiều thế, ăn sao hết được.
Thắng chưa kịp nói thì TN đáp hộ:
- Em Thắng sợ các anh, các chị ĐÓI đấy mà.
- Hì, chị TN bao giờ cũng hay pha trò.
- Thì chị vẫn như thế từ XƯA rồi, em ạ.
Mọi người kéo nhau ra về. Em Thắng đầu HÓI trần tiễn các anh, chị lên ô tô, hẹn gặp lại các anh, các chị cùng lên hay bất kỳ anh chị nào đem gia đình, bạn bè lên chơi cũng sẵn sàng đón tiếp. Chỗ ăn, chỗ ngủ không lo !
Ô tô chuyển bánh, em Thắng vẫn đầu trần đứng vẫy tay cho đến khi khuất.
Thật cảm động với gia đình Internat Moskva đã 61 năm qua không thay đổi, mặc dù đã 22 bạn về sum họp cùng tổ tiên. Mong rằng sang năm số người còn lại vẫn nguyên vẹn như ngày nay.
Xin có lời với các bạn trường ta, tôi viết để các bạn biết thôi, viết linh tinh, không đầu, không đuôi,
Xin kính chào !
0 nhận xét:
Đăng nhận xét