Du lịch Miền Trung 2012

HỌC NGHỀ.



Nhàn rỗi mãi cũng chán, nên các cháu gợi ý cô viết những  CHUYỆN XƯA cô chưa từng nói với ai cho chúng cháu xem với...Có một số cháu đến thì thầm tự giới thiệu mình trước đây được cô ưu ái...Gợi mọi chuyện cô cháu rủ nhau làm những việc mà bây giờ sau 33 năm mới dám nói ra. Tuổi trẻ nhiều chuyện buồn, vui, khôn, dại sao mà lường được.Tôi chỉ nói với các cháu :
- Cô sẽ nhớ và viết lại mọi chuyện buồn, vui, dại , khôn có thể nhớ được với điều kiện phải đúng ít nhất là 99%, còn 1 % là quên chứ không phải BỊA, vì cô ghét bịa lắm ! Bắt đầu từ chuyện HỌC NGHỀ của tôi. Không biết dại hay khôn, nhưng từ đây cũng đem lại những gì  BẤT LỢI nhất cho cuộc đời CU LI của tôi. Chuyện là thế này :

Mượn bảng thang lương của tất cả các ngành trong nhà máy và danh sách bố trí con gái VN ở những nghề gì. Xem xong tôi quyết định đi tất cả các phân xưởng có người VN làm việc, vì bây giờ đã qua 3 tháng học nghề. Các cháu bắt đầu hưởng lương thực tập nghề : ít nhất là 60 rúp, nhiều hất là 90 rúp. Với số tiền phụ cấp này thì chắc chắn các cháu rất khổ.

Mỗi phân xưởng có người VN tôi dừng lại một thời gian đề học làm việc ấy thật thạo. Phân xưởng nào dễ nhất thì tôi học 1 ngày là thạo, khó thì chỉ 2 ngày không quá. Tôi ngạc nhiên khi thấy công việc chẳng có gì khó khăn mà chỉ cần nhanh tay, khéo tay, tháo vát, liếc mắt, nhanh nhẹn một chút là hoàn thành  ĐỊNH MỨC của công nhân chuyên nghiệp như chơi. Vậy sao phía VN lại ký kết với LX cho các cháu làm những công việc không mấy khó khăn, hơn nữa chẳng cần kỹ thuật cao gì...Lương thì quá thấp. Lương thợ dệt cao nhất 380 rúp/tháng thì tuyệt nhiên không cháu nào được vào ???

Sang phân xưởng dệt, tôi nhờ trưởng ca dạy tôi đứng máy dệt xem sao. Trưởng ca trả lời :
- Nơi này kỹ thuật cao, máy móc phức tạp, sức khỏe phải khỏe mới CHẠY được.
- Tôi sẽ cố làm được. Nhờ chị dạy giúp cho tôi.
- Chị muốn học việc à ? Tôi sẵn sàng dạy, với điều kiện chị bảo lãnh đạo của chị đến đây yêu cầu, chúng tôi sẽ giúp.
- Xin lỗi chị, tôi chưa tiện nói, nhưng do yêu cầu của chị, tôi tự giới thiệu tôi là lãnh đạo của 1 đội 50 thợ VN ở đây.
- Sao chị phải học dệt làm gì cho khổ, lãnh đạo thì có phải trực tiếp đứng máy đâu. Hơn nữa tôi trông thấy chị yếu, gầy lắm, không đủ sức đâu.
- Xin chị cố giúp, tôi thích học việc và sẽ cố hết sức, chỉ cần chị giúp tôi chỉ bảo tận tâm.
- Được thôi, tôi giúp chị.
Sau 2 ngày tôi đứng thành thạo máy dệt, đồng thời thuộc mọi kỷ luật của thợ dệt chuyên nghiệp.

Sau khi học được tất cả các nghề trong nhà máy dệt.  Nghĩa là từ BÔNG đến thành phẩm - VẢI, tôi xin gặp TGĐ xí nghiệp liên hợp dệt Sakhty. TGĐ chấp thuận và hẹn ngày gặp tôi đế làm việc. Tôi chỉ đề nghị cho tôi gặp riêng ông, PTGĐ và tôi, không có bất kỳ người VN nào, với lý do là trao đổi mà nhiều người không hiểu nghề, tiếng nên tham dự sẽ mất thời gian. TGĐ và PTGĐ chấp thuận.Thật lòng tôi không muốn động chạm đến các đội trưởng khác, vì họ không như tôi. Bài sau tôi sẽ kể chuyện cuộc họp tay 3. Bài này đã dài rồi ! Xin cám ơn các quí vị đã đọc và comments. 
Xin kính chào !

0 nhận xét:

Đăng nhận xét