Du lịch Miền Trung 2012

CÔ GIÁO CHỦ NHIỆM MARIA

Năm 1986 tôi đến thăm cô giáo chủ nhiệm Maria. Ngồi chuyện trò với cô tôi đem đủ mọi chuyện khi còn học cô ra nhắc lại, nhất là chuyện vui. Cô nói trong  đời dạy học sinh VN cô nhớ nhất 2 chuyện mà mỗi khi nhắc lại cô cười chảy nước mắt. Một trong hai chuyện là :

Một lần trong lớp, cô đưa ra câu hỏi cho cả lớp, sau đó cô hỏi : " Кто знает ? ( Em nào biết ?). Cả lớp ngồi im lặng. Bỗng Tỏa bật dậy như lò xo rồi đứng như chào cờ. Cả lớp đợi, cô giáo cũng chờ câu trả lời của Tỏa như học sinh.Một lúc sau cô bảo :" сядь  !" (em ngồi xuống ) và cô tiếp tục nhắc lại :"Ну, кто ?" (ai nào ?).  Cả lớp thấy Tỏa lại đứng bật dậy. Rồi cũng như lần đầu, im lặng. Cứ thế lần 2, lần 3 và cuối cùng lần 4. Lần thứ tư cô giáo mới nghĩ ra, cô hỏi:"  Кто ? " (ai), Tỏa ta lại tưởng cô gọi mình là Tỏa nên vội đứng dậy.:" Кто ?" mà thường cô giáo gọi Tỏa cũng tương tự vậy. Cô buồn cười quá, cố nhịn cười, cô vội chuyển sang câu hỏi khác. Cô bảo với tôi:

- Chẳng biết Tỏa có hiểu ý cô lúc đó hay không, nhưng bây giờ nghĩ lại dù chỉ có một mình cô vẫn cười chảy nước mắt.

Cô Maria dạy chúng tôi với tất cả khả năng và tấm lòng của cô với chúng tôi. Lớp tôi giỏi tiếng Nga cũng nhờ có cô. Riêng tôi tiếng Nga như ngày nay thì ơn cô không phải là nhỏ. 

Bây giờ cô không còn nữa, nhưng khi gặp nhau chúng tô vẫn thường nhắc đến cô.

Là những học sinh của cô, chúng tôi vô cùng cám ơn cô và chúc cô yên giấc ngàn thu. Cô có biết chúng em đời đời nhớ ơn cô không ? Xin cám ơn cô Maria yêu quí của chúng em, những đứa học sinh bé nhỏ, nghịch ngợm ngày nào của cô.  

0 nhận xét:

Đăng nhận xét