Du lịch Miền Trung 2012
CÒ Ở GA GIÁP BÁT HÀ NỘI.
Hàng ngày tôi xem chương trình " Chào buổi sáng " của VTV1 đều có hẳn 1 mục riêng về giao thông. Trong mục này lúc nào cũng nhắc nhiều thứ thuộc giao thông, nhưng cũng thường nói đến các loại xe công cộng trên các tuyến xe chính của HN. Tôi thấy lúc nào VTV cũng nhắc mọi người nên vào ga mua vé, không đón xe dọc đường.
Tôi rất hưởng ứng việc vào bến xe mua vé. Thường đi Hải phòng tôi cũng vào tận nơi mua vé ở cửa bán vé và lên xe ngồi theo số trên vé. Cũng vậy hôm nay tôi nhắc con gái nên vào tận nơi mua vé, không lên ở cửa bến xe :
- Nhớ vào tận bến xe mua vé đi từ đầu, Ly nhé.
- Vâng, tất nhiên vào tận bến xe mua từ đầu chứ ạ.
Gửi xe máy xong, con đưa tôi vào bến. Trong bến xe hầu như các xe đi Thái bình RỖNG, chẳng có ai. Con tôi bảo :
- Xe nào cũng chẳng có người, không biết thế này bao giờ mới chạy. Để con xem xe nào có khách ngồi thì mua vé xe ấy.
Bọn CÒ MỒI thì chạy nhom nhom theo 2 mẹ con tôi còn nhiều hơn QUÂN THANH . Chúng không những chạy theo chào mời mà còn níu kéo thật sự. Một số đuổi theo túm áo, túm eo, túm tay đẩy lên xe. Một thằng CÒ MỒI tóm chặt tay trái tôi, tay phải ôm eo đẩy lên xe, tôi vừa tức, vừa đau tay quá giật thật mạnh. Chiếc vòng ngọc bích đeo trên tay văng xa, tôi tìm mãi không thấy. Thằng cò mồi nói:
- Cháu có làm gì đâu, cái vòng tự nó văng ra.
Thế là nó mới lẳng lặng chuồn thẳng ( chắc sợ phải đền ).
Tôi tìm quanh mãi không thấy, có người bảo thôi tìm làm gì, chắc mất rồi...Không biết những lời nói đó là vô tình hay cố ý để tôi không tìm mà lên xe đi rồi họ tìm lấy sau.
May thay, Lưu Ly đi sau tôi trông thấy chiếc vòng văng ra khỏi tay tôi không phải là bên trái mà là bên phải, khi tôi tìm bên trái thì con tôi lại nói :
- Con thấy nó văng ra rơi bên này cơ , mẹ ơi !
Tôi quay ra cùng tìm với con và vài người khác. Ly reo lên:
- Con thấy đây rồi, mẹ ơi ! Tít tận bên kia !
Tôi nhìn thấy con tìm vòng cách 2 ôtô đỗ và quá nửa gầm xe thứ 3, vậy là khoảng hơn 4 m. Tôi giật tay mạnh đến mức vòng văng xa như vậy, nghĩa là tôi đã hết sức mới giật được tay mình ra khỏi tay gọng kìm của thằng cò mồi.
Bò vào gầm xe thứ 3 lấy được chiếc vòng ra, tôi tức đến nghẹn cổ. Vậy mà con còn trách mẹ :
- Mẹ giật tay mạnh quá nên vòng mới văng ngược và văng xa thế.
- Nếu không giật mạnh chắc nó bẻ gẫy tay mẹ rồi !
Chia sẻ nỗi TỨC GẦN HỘC MÁU MỒM cho mọi người, nhất là các cụ già đi đâu bằng phương tiện công cộng, dù ở bất kỳ bến xe nào, chú ý rút kinh nghiệm.
Mong tất cả mọi người không bị gặp tình huống như tôi. Xin cám ơn các vị đã đọc và góp ý.
Xin kính chào !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét