Du lịch Miền Trung 2012
NHẬN LỆNH.
Tổng giám đốc đi ký hợp đồng mua bông Bulgaria về liền triệu tập tất cả đội trưởng để thông báo. Tôi tưởng ông thông báo về việc các cháu chuyển nghề, nhưng không phải. Ông vui vẻ thông báo tuy ký kết mua bông thêm chậm, nhưng phía bạn rất vui chấp nhận và việc ký kết đã thành công mĩ mãn. Song không phải đây là thông báo chính của ông trong cuộc họp hôm nay, vì ông biết các cháu VN rất giỏi và chắc chắn năm nay sẽ hoàn thành vượt mức kế hoạch. tất nhiên XND ( ХБК ) sẽ có thưởng. Còn thông báo chính là thành phố Rostov na Đonu sắp tổ chức Festival ca, múa, nhạc nên XND của ta cũng có nhiệm vụ tham gia. XND Sakhty tham gia không có gì lạ, nhưng ông muốn đây là năm đầu tiên có con gái VN làm việc, nên chủ yếu con gái VN phải tham gia là chính.
Các đội trưởng nhìn nhau thăm dò nên như thế nào. Tất nhiên tôi lại có ý kiến ngay:
- Nếu đ/c TGĐ yêu cầu và tin tưởng, chắc chắn chúng tôi tham gia. Sợ gì mà chúng ta lại khước từ !
Mấy đội trưởng nhao nhao nói tiếng Việt :
- Sao TN liều thế ? Đã tham gia là phải có huấn luyện viên dạy hát, múa tử tế chứ cứ múa lôm côm như biểu diễn lăng nhăng tại XND sao được.
- Tất nhiên khi nói tôi phải chú ý đến điều đó ! Mà đã đem chuông đi đánh lưng người thì tất nhiên phải kêu thật THANH mới được.
- Trời ơi, đừng có mơ ! Chắc gì đã tổ chức được còn mơ là THANH nữa.
- Theo tôi khó, nhưng phải làm bằng được. Chúng ta phải để cho XND biết không những chúng ta làm việc giỏi mà hát , múa cũng giỏi...
- Khiếp quá, mơ mộng ghê ! Nếu thế chị nhận nhiệm vụ đi !
- Xin đ/c TGĐ cho tôi nói!
- Mời chị LTN có ý kiến. Tôi biết chị bao giờ cũng có ý kiến xây dựng khác mọi người. - TGĐ nói.
- Vâng, tôi xin nhận các cháu VN sẽ tham gia hát, múa.
- Chưa gì đã liều quá đấy TN ạ.
- Tôi sang đây hơi chậm so với một số người, nhưng tôi biết có 1 lần hội diễn của XND, các cháu VN đã tham gia. Các cháu tham gia tự phát, được XN đánh giá tốt. Cho nên tôi nghĩ dựa trên những gì ta đã có, chấn chỉnh lại toàn bộ, chắc sẽ tốt.
- Chị nhận trách nhiệm với XND huấn luyện các cháu tham dự Festval ca , múa, nhạc của thành phố được không ?
- Tôi đồng ý nhận nhiệm vụ này với một điều kiện:
- Điều kiện gì, chị cứ nói, tôi là TGĐ sẽ quyết định.
- Tôi xin nhận huấn luyện các cháu hát múa, nhưng các cháu tham gia hát, múa không cùng một ca làm việc, tôi cần luyện cho các cháu tất cả các buổi chiều còn lại từ nay đến khi đi biểu diễn. Vậy xin ông cho lệnh các cháu đang làm ca chiều được nghỉ làm việc để tập hát, múa...
- TN đòi hỏi cao quá đấy ! Nghỉ làm việc để tập văn nghệ đi thi. Đừng mơ!
- Nếu ông TGĐ đồng ý cho các cháu đang làm ca chiều nghỉ thì tôi đảm bảo luyện cho các cháu đi thi tốt.
- Chị có đảm bảo các cháu sẽ đem giấy khen về cho XND không?
- Tôi đảm bảo !
- Sao TN dám liều thế, lỡ không được thì sao mà dám quả quyết nhận giấy khen.
- Đ/C LTN kiên quyết thế, tôi TGĐ quyết định cho tất cả các cháu tham gia luyện tập văn nghệ chuẩn bị Festival ca, múa, nhạc Rostov na Đonu làm ca chiều được nghỉ để tập.
- Xin cám ơn ông đã tin tưởng ở tôi. Nhưng tôi chỉ xin cho các cháu múa thôi. Các cháu đơn ca hay song ca không cần. Còn đồng ca, thì để LX tham gia, chúng tôi không tham gia.
- Vì sao ? Các cháu VN cũng hát hay mà !
- Theo tôi các cháu có thể hát hay, nhưng phát âm sai tiếng Nga sẽ mất hay trong đội đồng ca. Tôi chỉ luyện lại cho các cháu cố sao cho đúng nhạc, chứ không thế phát âm đúng, nghĩa là không thể hát hay được.
- Thế chị nhận những tiết mục gì ?
- Tôi nhận: đơn ca, song ca, tam ca và múa còn đồng ca là LX cũng hợp lý.
- Được rồi, tôi chấp nhận. Múa gì?
- Múa nón và múa sạp. một cháu phiên dịch sẽ đơn ca, thôi cho 1 cháu công nhân đơn ca cũng tạm được và tam ca của phiên dịch trẻ, tự đệm ghitar.
- Tôi chấp nhận và quyết định bắt đầu từ ngày mai chị chuẩn bị luyện cho các cháu.
- Tôi còn điều muốn nói : đó là nón và áo dài các cháu có sẵn, nhưng gậy để múa sạp thì tôi chưa nghĩ ra kiếm ở đâu.
- Tôi nhận việc này - chị P - một đội trưởng hăng hái nhận.
- Tôi hỏi chị kiếm đâu ra 10 gậy nhỏ, thẳng, dài và 2 gậy lớn thì dễ.
- Cụ kệ tôi, tôi lo là được. Đảm bảo cụ có đủ gậy cho các cháu tập là được chứ gì.
- Hoan hô và cám ơn cụ đã hỗ trợ giúp tôi.
- Thì tao cũng phải hỗ trợ chứ để mình cụ loay hoay à. Còn khi tập có gì cứ bảo tao. Tao sẽ thường xuyên có mặt để góp ý, mặc dù tao múa không giỏi, hát không hay.
- Thế là tốt rồi. Tôi đã có đồng minh ( союз ). Cám ơn cụ nhé. Mặc dù chúng tôi lúc ấy mới có chưa đầy 40 tuổi, nhưng hứng lên chúng tôi đều gọi nhau bằng CỤ.
Tan họp ra về chúng tôi vừa phấn khởi, vừa lo sao đi thi phải được giấy khen. Một số trách móc tôi, nhưng sự đã rồi, đâm lao phải theo lao thôi.
Chúng tôi lao vào luyện tập thật cẩn thận. Tôi luyện cho các cháu về tất cả mọi mặt chứ không phải chỉ múa đều là được. Uốn nắn từng cử chỉ, từng động tác, từng khuôn mặt, từng đôi mắt...Nhiều lúc luyện các cháu như chuyên nghiệp, chúng cũng tức lắm, nhưng nghĩ cô cũng chỉ vì danh dự người Việt, vì XND nên lại vui vẻ tập, luyện tác phong biểu diễn...
Cụ P đã thực hiện đúng lời hứa, chả biết bằng cách nào KIẾM được 10 gậy nhỏ, dài đủ tiêu chuẩn múa sạp. Thế là tôi yên tâm cho nỗi lo nhất.
Tuy vậy, một hôm mấy chị em đi làm về, 12 gậy múa sạp BIẾN đâu mất. Hỏi ra mới biết công an đã tịch thu vì không cho để gậy gộc trong nhà sợ bọn trẻ dùng gậy phang nhau. Chị P lồng lộn tìm đủ mọi cách đòi về, kể cả yêu cầu TGĐ can thiệp đòi. Nhưng khi TGĐ yêu cầu CA trả thì họ nói đã tiêu hủy (đốt) hết rồi. Chỉ còn 1 ngày nữa là đi biểu diễn, không kịp làm các gậy khác. Thế là công cốc chúng tôi luyện múa sạp mãi, bây giờ không có gậy đành hủy tiết mục. Chúng tôi tức muốn điên, nhưng XND đành đứng ra xin lỗi thay CA. Còn đồng ca XND không hiểu vì sao cũng hủy bỏ. Vậy là chỉ có người VN tham dự thi.
Sau khi ông TGĐ và PTGĐ duyệt các tiết mục đều hài lòng, chấp nhận cho xe đưa chúng tôi đi thi. Chỉ tiếc điệu múa sạp không thành.
Kết quả đi thi tôi sẽ kể chuyện sau. Tôi muốn viết lại những gì xẩy ra từ những ngày đầu đi lao động nước ngoài của các cháu thợ dệt non trẻ. Vui , buồn có nhau. Không như đi lao động xuất khẩu ngày nay để mọi người biết thêm những gì chưa biết. Xin cám ơn các vị đã đọc và góp ý.
Xin kính chào !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Một kỷ niệm khó quên...Hồi là SV ở nga em cũng là CÂY đơn ca đấy!
Trả lờiXóaĐi vi vu thế mà ST cũng dành thòi gian đọc blog của chị, lại còn comment nữa chứ, chị thật sự cảm động về việc này của em. Cám ơn em nhiều ! Chị có MÁU văn nghệ từ bé, nhưng không đi vào nghề này vì những người trên chị kg cho phép. Chị rất tiếc , nhưng phải nghe lời người trên thôi. Thời chúng ta là thế đấy, đúng kg ST.Cháo em và MK !
Trả lờiXóa