Du lịch Miền Trung 2012
LỚP HỌC TRẺ CON ĐẦU ĐỜI (BÀI 1).
Nhân ngày nhà giáo VN tôi viết bài này lại vì tôi đã từng đăng 3 bài này ở blog của mình, nhưng đổi mạng Yahoo sang blogspot mất rồi. Viết lại có khác chút, song về cơ bản vẫn đúng.
Con lớn của tôi khi 3 tuổi tôi vào học đại học đưa theo lên Lạng sơn thì nó đã biết hàng trăm từ tiếng Nga. Một hôm đi nhà trẻ về, nó xin mẹ cho nó liếp ( лев ). Chưa kịp hiểu con xin gì thì nó nhắc lại bằng tiếng Việt :" Con tư tử ( con sư tử) , chứ không phải ( хлеб ) bánh mì đâu. Nó biết mình phát âm 2 từ này sai nên tự dịch sang tiếng Việt. Vậy mà đứa thứ 2 ra đời sau chị nó hơn 8 năm tuyệt đối không dùng tiếng Nga. Hơn nữa còn kịch liệt phản đối dùng tiếng Nga ngay tại nhà mình. Một hôm nó đòi xin gì đó, tôi nhất định không cho và bắt nó nói tiếng Nga mới cho. Nó vẫn nói được đúng. Vậy là tôi hiểu nó CHỐNG ĐỐI tôi dùng tiếng Nga ở nhà. Tôi tức mắng nó :
- Sao con không nói tiếng Nga như cả nhà mà cứ nói tiếng Việt thế ?
- Có bạn nào trong lớp con nói tiếng Nga đâu mà con nói. Con nói các bạn Hítle ( không chơi với ) con. Thế thì con nói làm gì. Cả nhà mình cũng biết tiếng Việt còn gì.
- Kệ các bạn ấy không nói, còn nhà mình cứ nói đã sao đâu .
- Nhưng các bạn chung quanh nghe tiếng lại bảo nhau Hitle con !
Khổ cho đời ở tập thể là thế, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Mình nói với nhau to to một tí là chung quanh nghe thấy hết. Tôi nghĩ cách đối phó với bọn trẻ con chung quanh để chúng hiểu nói tiếng Nga trong gia đình không có gì XẤU. Cuối cùng tôi trao đổi với thầy giáo dạy "cơ lý thuyết " của tôi thời còn học tại trường Bách khoa. Trình bầy đủ mọi thứ xong tôi nói với anh :
- Anh Lân ơi, tôi định thành lập 1 lớp trẻ con học tiếng Nga. Anh thấy thế nào ? Nếu không tạo điều kiện cho các cháu học lúc bé, lớn lên cũng muộn, mà muộn thì phát âm không hay, tiếc lắm anh ạ.
- Tôi nhất trí với chị.
- Nhưng thành lập cũng khó lắm. Lớp ngồi vào đâu, học thế nào khi các cháu học cả tiếng Việt, ở trường chúng KHOE nhau và lũ bạn không được học lại khiêu khích cũng phiền...
- Chị nói đúng, nhưng ta thấy hay cứ làm. Tôi ủng hộ chị và sẽ cùng chị mở lớp.
- May quá, anh không những ủng hộ mà còn giúp tôi mở lớp. Vô cùng cám ơn anh. Thật ra như chị nó thì làm gì tôi phải mở lớp, con này bướng quá, phải mở lớp cho có bạn, chúng đua nhau.
- Đúng thể, chị cho tôi tham gia và cho thằng con tôi học với.
- Thế thì quá hay, vì cháu Long và con Ly trước đây cũng ở gần nhau, chúng chơi với nhau quen rồi. Nhưng cháu Long học lớp 1( lúc đó còn lớp vỡ lòng nữa ) mà con Ly chưa đi học, nghĩa là 1 chữ Việt bẻ đôi không biết.
- Có sao đâu, bây giờ chúng đều bắt đầu học tiếng Nga cả. Ta mở 1 lớp gồm toàn con cán bộ giảng dậy cho đỡ phức tạp, vì các thầy cô đều MÊ tiếng Nga, mà chị dạy thì tuyệt quá !
- Cám ơn anh, nhưng lớp đặt ở đâu bây giờ. Tôi nghĩ chỉ cho khoảng 10 cháu học thôi.
- Bên chị chứ còn ở đâu.
- Bên tôi thì chả có bàn, ghế, các cháu học thế nào. Mà tôi nghĩ ra rồi, cứ cho các cháu ngồi xuống sàn, lấy mấy tấm ván dài, gác lên 2 cái ghế con lật nghiêng làm bàn, chắc được đấy.
- Hay rồi, tôi lo chị phải soạn giáo trình cho các cháu không biết dựa vào đâu.
- Tôi lại không lo, vì ở VN hiện nay bán sách BUKVAR của Nga đầy, mua cho mỗi cháu 1 quyển là xong.
- Nhưng quyển này đã dịch đâu, toàn tiếng Nga thì các cháu học sao, khi bên cô thì được, nhưng có phải bố, mẹ nào cũng biết tiếng Nga đâu mà phụ đạo ở nhà.
- Cần gì phụ đạo. Tôi chỉ cần bố, mẹ đốc thúc các cháu học thuộc ở nhà thôi, còn kệ chúng xoay xở, miễn là thuộc bài là tốt.
- Học thế được, hả chị ? Thế dịch thế nào đây?
- Thì tôi nói không cần dịch, cứ thế học thẳng tiếng Nga, các cháu tự hiểu, các vị cứ mặc tôi không được can thiệp việc dịch. Hơn nữa tôi yêu cầu bố, mẹ tuyệt đối không tham gia vào việc dạy của tôi ở nhà. Tôi sẽ dạy các cháu theo cách của mình. Tôi yêu cầu chỉ 10 cháu thôi để cho chúng đua nhau học, không hơn, không kém. Anh thấy sao ?
- Đúng đấy, càng ít, càng tốt.
- Không phải càng ít, càng tốt mà đủ để các cháu thi nhau học, ít quá không có khí thế, nhiều thì không quản hết từng cháu phát âm. Việc tuyển học sinh anh có thể giúp tôi được không ?
- Tôi sẵn sàng theo ý chị là 10 cháu toàn con cán bộ gảng dạy.
Chúng tôi bàn cụ thể từng li từng tí và đến ngày khai giảng các cháu nô nức đến nhà tôi học. Mười cháu này hầu như quen biết nhau cả. Chúng chuyện trò vói nhau vui lắm. Để dễ điều khiển nói tiếng Nga cho đúng tôi hỏi tên các cháu và dựa theo chữ cái đầu đặt cho từng cháu. Thí dụ Ly - Lena, Anh - Anhia, Minh - Misa, Tâm - Tanhia... Các cháu rất thích được đặt tên Nga, mặt cháu nào cũng rạng rỡ hẳn.
Gia đình nào cũng mua cho các cháu đầy đủ sách học tiếng Nga (Букварь), bút chì 2b, 1 quyển vở tập viết nghiêng cũng của Nga bán và 1 quyển vở làm nhật ký sổ điểm.
Buổi đầu tiên chỉ có đặt tên và yêu cầu các cháu phát âm đúng tên mình và tên các bạn trong lớp. Vậy là các cháu đã biết được 10 tên Nga phát âm chuẩn rồi. Cháu nào cũng phấn khởi khoe với bố, mẹ mình có tên Nga và bạn nọ, bạn kia tên gì...
Học mỗi tuần 2 buổi, mỗi buổi 90 phút, nghỉ giữa giờ 15 phút nghĩa là thực chất chỉ có 75 phút học. giữa giờ giải lao tôi khuyến khích các cháu đố nhau tiếng Nga bằng cách chỉ những con vật rồi nói thẳng sang tiếng Nga không được nói tiếng Việt. khoảng nửa tháng có anh dưới tầng 3 lên xin cho con lớp 2 học. Tôi từ chối, anh ấy nói nếu tôi không cho cháu học thì cứ ngồi cửa nhà tôi đến 12 giờ đêm không về. Vậy là tôi phải nói với anh xin 9 bố, mẹ các cháu đồng ý và nói với anh Lân, tất cả đồng ý tôi sẽ nhận. Quá 1 tháng lại thêm 1 cháu ở tầng 2 xin qua anh Lân. Tôi buộc phải theo, vậy là 11 cháu và con gái tôi. Chỉ mình con tôi là chưa biết chữ. Kỷ luật rất khắt khe. Ngày nào tôi cũng cho điểm và yêu cầu bố mẹ ký vào lần sau tôi mới cho vào lớp. Hơn nữa phải là học sinh GIỎI của lớp tiếng Việt chứ không được kém, để bố mẹ khỏi than phiền là vì tiếng Nga nên con học kém. Vì thế có hôm 1 ông bố đến gặp tôi than phiền :
- Cô giáo ơi, con bé nhà tôi nó chỉ thích học tiếng Nga thôi, riêng môn tiếng Nga học tự nguyện và bi bô cả ngày, còn tiếng Việt thì chúng tôi cứ dục mỏi mồm.
Tôi lập tức chấn chỉnh ngay. Vậy là các cháu muốn học lớp tiếng Nga này phải cố học giỏi tiếng Việt.
Sau 2 tháng học anh Lân đến gặp tôi đề nghị cho nộp học phí. Tôi phản đối. Nhưng anh Lân nói các cháu học rất tốt, tôi quá mất sức với các cháu nên bố, mẹ các cháu yêu cầu bồi dưỡng cho cô một chút gọi là. Nghĩa là mỗi cháu nộp 3đ/tháng. Anh nói mãi, tôi đành nhận. Vậy là từ tháng tới này tôi nhận của mỗi cháu 3 đ/tháng, nghĩa là tôi không còn toàn quyền nữa mà phải phụ thuộc vào bố, mẹ các cháu. Điều này tôi không thích. Tôi chỉ ngại họ điều khiển tôi cách dạy các cháu theo ý họ. Nhưng rất may điều đó không xẩy ra.
Tôi dạy các cháu dần dần đọc thơ, học các bài hát của trẻ con Nga và đóng các vai trong chuyện cổ tích hay chuyện " Nhổ củ cải ". Đọc thơ tập thể, nghĩa là mỗi cháu đọc 2 câu cho đến hết bài. Khi hát tôi phân công cháu Long đánh nhịp hẳn hoi như một ban đồng ca. May sao các cháu rất thích và rất nghe lời. Các cháu bé nên uốn nắn phát âm tuyệt vời, nói chả khác gì trẻ con Nga...
Đến ngày hội diễn của trường đại học Bách khoa tôi xin đăng ký cho các cháu biểu diễn để khích lệ. Lần đầu tiên trường ĐHBK được nghe các cháu biểu diễn 3 bài hát và đọc thơ Nga.
Sau buổi biểu diễn mọi người hoan hô vang cả C2, vì các cháu biểu diễn kết thúc, nên cả hội trường nhao nhao bàn tán, hoan hô không ngớt ngay cả ngoài hội trường. Tiếng vang không những trong trường mà vang cả Hà nội, nhất là các trường đại học, đặc biệt trường sư phạm ngoại ngữ và trường ngoại ngữ Thanh xuân. Các thầy đầu ngành đến gặp tôi tham khảo...
Tôi cứ thế dạy cho các cháu từ Bukvar, lớp 1, lớp 2... đến gần hết quyển dạy tiếng Nga cho sinh viên thì tôi ra đi. Các cháu học tôi đều có cách đọc tiếng Nga khác với người VN lúc đó, không ê a, không ư ư, không ử ử, không ngang ngang giọng người VN. Riêng con tôi khi sang Nga học đúng lớp 5 như ở VN mà không khó khăn gì. Các cháu khác khi tốt nghiệp 10, đi LX không phải qua 1 năm học ngoại ngữ ở Thanh Xuân , cũng không khó khăn gì khi học đại học tại LX lúc bấy giờ.
Trước đây tôi đã viết 3 bài về lớp này, nhưng nay cô lại thành 1 bài nên hơi dài, thành thật xin lỗi bạn đọc. Nhân ngày 20/11 nhiều bạn đọc nhắc tôi viết nên tôi phục tùng viết lại. Xin cám ơn quí vị đã đọc và góp ý.
Xin kính chào !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tôi đã đọc nhiều bài của bạn nhưng không dám nận xét. Hôm nay đọc thêm bài này thấy thật thú vị! Tuấn Nga viết chân thực và dí dỏm, chắc bạn viết không để thành nhà văn . nhưng theo tôi chỉ cần hai điều đó cũng đủ rồi. có người viết mãi, được gọi là nhà văn rồi, nhưng chẳng thấy !? Xin cảm ơn bạn nhé !
Trả lờiXóaChào anh dođong phạm ! Cám ơn anh đã góp ý, rất hoan nghênh anh đã đọc các bài của TN. Anh đọc là may mắn cho TN rồi, comment nữa thì thật là quí, TN không đến nối ĐANH ĐÁ như anh tưởng tượng đâu nhé.Là người thích chê hơn khen, TN đặc biệt so với người khác, nhưng kg bao giờ ác cảm với người góp ý, ngược lại rất cám ơn và rất qui, vì nó là lời thành thật nhât. Mong anh thường xuyên đọc và góp ý cho TN và rất cám ơn. Chào !
XóaCó lúc nói "d0anh đá " là nhận xét chọc tức cho vui thôi. Nhưng kì thật sự sắc sảo của bạn là điều mới nhìn cũng thấy !!! Hãy viết nhiều nhé, chyện cò mồi ở bến xe cũng rất hay đấy! Xã hội bây giờ sao chẳng giống điều ta mong muốn !?!?
XóaTN muốn viết nhiều điều KHÓ CHỊU trên đường HN bây giờ, nhưng cũng ngại 1 chút, vì sợ người ta nói tôi chả hơn ai mà toàn CHÊ người khác. Những chuyện ta kg muốn bây gờ ĐẦY ĐƯỜNG, chan lắm.Một lần nữa cám ơn anh ! Chào !
XóaTN làm gì cũng giỏi thật!
Trả lờiXóaÔi TM ơi, có nên cơm cháo gì đâu. Đọc những bài TN viết về ĐỜI CU LI sẽ thấy hậu quả. Thế nhưng kg hiểu sao TN không chừa cái tính XÔNG VÀO VIỆC , gây phiền hà, khó khăn cho mình ! Thật là điên rồ nhỉ ! Thôi, chúc TM khỏe và vui lên để ngày gặp nhau vui vẻ hơn nhé. Chào !
Xóa