Du lịch Miền Trung 2012

BA THÁNG SAU !


Sau 3 tháng chuyển nghề cho các cháu tôi nhớ đến lời cam kết với TGĐ xí nghiệp dệt liền gọi điện cho ông xin gặp. Nhưng ông không có nhà. Tôi hỏi ông PTGĐ phụ trách người VN thì ông trả lời :
- Chị không biết à ? Đ/C TGĐ đi Bulgaria rồi !
- Xin cho tôi hỏi, ông ấy sang Bulgaria làm gì ?
- Thì theo thách thức của chị đấy ! Ông ấy đã sang Bulgaria để ký mua thêm bông về cho XN ta.
- Hay quá, tôi không ngờ nói đùa thế mà thành sự thật. Tôi chỉ để ý thấy nhà máy sạch sẽ, không có nguyên liệu chất lung tung. Tôi thấy trong kho sắp hết bông dự trữ rồi. Tôi không ngờ các cháu VN của chúng tôi lại làm được việc lớn như vậy !
- Chị cũng quả thật là con người dũng cảm, dám đưa TGĐ của chúng tôi sang Bulgaria mua bông, điều này chưa từng có ở XND này.
- Thật vậy sao ? Thế trước các ông mua bằng cách nào ?
- Chúng tôi ký kết với họ hàng năm theo khả năng của XN, nhưng có năm nào chúng tôi hoàn thành kế hoạch đâu. Cho nên chị thấy bán thành phẩm khắp nơi. Chị biết bao nhiêu bán thành phẩm ( BTP ) được qui vào 1 thành phẩm, nên BTP mới đầy các phân xưởng là thế.
- Tôi cũng đã đoán được, nhưng không tiện hỏi ông. Năm nay thì sao ? Theo ông có hoàn thành KH của XN không ?
- Chắc chắn hoàn thành, vì bây giờ đ/c  TGĐ đi mua thêm bông về, chắc chắn đủ nguyên liệu cho đến cuối năm.
- Xin chúc mừng ông, chúc mừng TGĐ, chúc mừng XN. Riêng tôi chỉ quan tâm đến mấy cháu VN của chúng tôi không bị  ĐÓI thôi.
- Việc này tôi không nói, chị không nói, TGĐ không nói, chả ai biết. Nếu nói ra các cháu vừa có được mấy đồng lại phải nộp thuế thì khổ chúng.
- Tôi dại gì mà nói ra. Ông còn chưa biết là tôi chuyển nghề cho các cháu có người đã nói tôi vi phạm hiệp ước lao động giữa 2 nước rồi đấy.
- Ai nói nhỉ ? Để tôi hỏi xem sao !
- Ông không phải hỏi, tôi biết, nhưng sẽ không bao giờ nói ra.

Con người VN ghen ăn, tức ở nên SQ mới biết đấy, các bạn ạ. Theo tôi con người VN có nhiều tính xấu, nhưng ghen ăn, tức ở là một trong những tính xấu nhất. Nhưng tôi đã hứa không nói ra và nhất là nay những người đó không còn nên lại càng không nên nói. Chỉ biết rằng ở đời đừng nên làm hại nhau, vì kết cục tự mình giết mình mà thôi. Dù sao tôi cũng thấy vui, hài lòng vì làm được chút gì đó cho các cháu non trẻ lúc xa nhà, xa nước. Thế thôi ! Tôi sẽ còn viết tiếp về đề tài LAO ĐỘNG này cho nhiều người chưa biết thời  TRỨNG NƯỚC của lao đông  XUẤT KHẢU VN. Xin cám ơn quí vị nào đã đọc.
Xin kính chào !

0 nhận xét:

Đăng nhận xét