Hoàng Thế Long, Trương Trác, TN, Minh Tường họp TSQ năm 2012. |
Trong nhà nữ không biết qui định từ đâu, nhưng ai cũng phải chấp hành, đó là ngủ đều phải quay đầu ra ngoài, chân quay vào trong tường. Nghĩa là tuy 2 bên giường , nhưng mọi người đều quay đầu vào
nhau.
Bỗng một đêm có bạn gái bật dậy la hét :
- Ôi, ai đấy, ai đấy ? Ai làm gì đấy ?
Rồi tiếp tục mấy bạn khác cũng la hét thất thanh :
- Ai, Ai ? Ai sờ vào đầu tôi thế ?
- Ới giời ơi, ai sờ đầu, còn sờ vào ngực tôi thế ? Khiếp quá !
Mấy bạn kêu thất thanh, chị phụ trách ngủ đầu giường lối vào bật dậy. Chị xuống giường chạy ra phía có mấy bạn kêu. Nhiều người nghĩ là các bạn hét là do bạn nào đó ngủ mê hét rồi các bạn khác cũng nghe và tưởng tượng ra kêu theo.
Khi chị phụ trách thở hổn hển quay vào nhà. Vừa đuổi theo cái bóng chị nhìn thấy lại vừa bụng to, mấy bạn gái hỏi. Chị không trả lời. Tất cả lại ngủ tiếp đến sáng.
Cả trại hầu như không biết việc gì xẩy ra đêm qua. Chị Phụ trách im lặng không nói cho bất kỳ ai, nhưng cũng cấm những bạn bị SỜ ĐẦU và ngực không được hé lộ cho bất kỳ bạn nam nào, kể cả mấy anh phụ trách.
Đêm thứ 2 giống như đêm thứ nhất. Chị phụ trách quyết bắt bằng được thủ phạm. Tuy vác bụng, nhưng chị quyết đuổi theo thủ phạm đến cùng. Chạy đuổi thật hết sức mình theo bóng người đàn ông, đến bờ suối, bóng người đàn ông chạy vội lội qua suối, chị biết thủ phạm không phải trong trại nên quay về.
Sở dĩ chị phụ trách cấm con gái không được cho con trai hay các anh phụ trách biết là chị nghi ngờ thủ phạm là người trong trại.
Kết luận người ngoài trại , hôm sau chị trao đổi với các anh phụ trách rình bắt thủ phạm.
Đêm thứ 3 cũng giống 2 đêm trước. Nhưng thủ phạm không ngờ đã bị toàn bộ các anh chị phụ trách bố trí BẮT cho bằng được.
Khi mấy bạn lớn ngủ bên ngoài bắt đầu kêu, rồi đến mấy bạn nằm giữa nhà kêu, lập tức mấy anh phụ trách đuổi theo.
Các anh bố trí trong nhà, ngoài nhà, trên đường sang cục Địch vận. Thủ phạm thấy động vứt dép cao su chạy rất nhanh. Nhưng các anh đã bố trí dọc đường nên hắn bị đuổi sát, đến bờ suối anh phụ trách tóm ngay, nhưng , ở trên đời lại có từ nhưng. Anh phụ trách vừa tóm được thủ phạm, hắn rất nhanh và rất khỏe giật khỏi tay anh, vật nhau được 1 lúc, anh phụ trách thấy mình không đủ sức chống đỡ, đành chém 1 nhát vào vai qua áo rồi buông tay.
Anh quay về thanh minh không giữ được thủ phạm, vì hắn khỏe, to, cao như thằng Tây . Sau khi bàn xong các anh chạy ngay sang cục Địch vận. Khám khu tập thể cục Địch vận, thấy tất cả đều nằm in trong màn, không có động tĩnh gì. Các anh liền đi từng giường, và tất nhiên thủ phạm đã lộ diện. Hắn giả vờ như không biết gì, đang ngủ say. Chắc anh phụ trách chém ngược dao và lại qua áo, nên không có vết chém.
Anh phụ trách nói:
- Anh vừa sang bên trại TSQ, mò vào nhà nữ.
Thủ phạm trối biến, nhưng quần áo ướt mèm, đang còn sũng nước. Lại thêm chứng cứ của người đuổi: thủ phạm TO như thằng Tây. Thủ phạm đành bị bắt. Ngay đêm ấy thủ phạm Tây lai bị cục Địch vận giam giữ.
Sáng hôm sau thủ phạm Tây lai bị giải đi đâu đó, cả trại không biết, nhưng trên đường giải đi qua suối, cả trại chạy theo xem mặt. Bọn con trai ném đá, sỏi.
Riêng chị phụ trách thì vừa chửi tục, vừa có những hành động rất khó coi.
TN nhìn thấy thế và nghe những tiếng chửi, văng tục của chị phụ trách rất ngạc nhiên, không chấp nhận được, nó quay về trại mặc các bạn khác vẫn đuổi theo, ném, mắng nhiếc...
Vụ này nổi tiếng đến mức sau này các bạn gặp nhau thường hỏi có biết chuyện ấy không.
Qua đây mới biết các anh phụ trách hồi đó nghiêm thật, phụ trách bao nhiêu con gái mà suốt thời gian tồn tại của trại tuyệt nhiên không có điều gì đáng tiếc xẩy ra...
Không phải giữa các anh lớn là TSQ và các anh cán bộ, công nhân viên làm việc tại trại không có cảm tình riêng. Nhưng lúc đó chuyện yêu đương là hoàn toàn cấm, vì cho đó là vô đạo đức, nên ai cũng im lặng tuyệt đối không hé lộ gì, khi có rung động nào của con tim. Các cụ nói : Gái thập tam, trai thập lục, chắc chắn không sai.
Sau này lớn lên bọn con gái mới nói với nhau, ca ngợi các anh phụ trách tốt và rất nghiêm. Các anh phụ trách lúc đó thật tuyệt vời.
Kể lại chuyện này để mọi người biết ngày xưa con người ta có kỷ luật tự giác rất nghiêm. Họ cho những việcyêu đương là vô đạo đức, hơn nữa bị cấm, cho nên không bao giờ vi phạm.
Suốt thời gian tồn tại của trại TSQ không hề có điều tiếng gì xấu đối với tất cả những người phụ trách, - một điều đáng quí và đáng nể.
Có những lần TSQ họp mặt, mọi người tâm sự với nhau mới tự giác là yêu bạn nọ, bạn kia và cũng có bạn thì thầm với TN:
- Hồi đó em đã biết người ta yêu nhau và thích nhau rồi nhé.
- TN không bao giờ biết và để ý những việc đó.
- Thế mà em biết nhiều đôi nhé. Em còn biết ai yêu chị và bao nhiêu người cơ.
- Chỉ bậy bạ, chị không tin.
- Không tin em kể chị nghe : Em yêu chị lắm, nên toàn theo dõi anh nào yêu chị để tìm cách PHÁ. Cùng tiểu đội với chị em còn lạ gì, nên em nói thật cho chị, chị không tin em cũng vẫn kể thật cho chị nghe .
- Thế cơ à ? Ghê nhỉ ! Kể chị nghe nào !
- Khối anh yêu chị nhé. Cả phụ trách lẫn các anh TSQ lớn. Toàn những người thích chị vì chị hát hay, giỏi văn nghệ và thêm chút xinh nữa.
- Em chỉ tán láo lếu thôi.
- Thật, em chỉ nêu 1 trường hợp để chị nhớ lại. Đó là anh Y, anh ấy toàn tìm cách để đứng gần chị thôi.
- Ôi, tưởng gì chứ đứng gần thì có gì đâu.
- Chị ơi, đứng gần lúc đó đã làm cho con tim rung động, sướng rơn rồi. Vậy mà có lúc em thấy anh ấy nói chuyện còn cầm tay chị nữa cơ.
- Em thật hay để ý, chị lúc đó chả quan tâm, vì làm liên lạc quen gần gũi con trai nên không để ý.
- Thế em mới nói chị không biết. Những lúc anh Y tìm cách đứng cạnh chị là thế nào cơn ghen em cũng sôi lên, lập tức em chen ngay vào giữa để phá.
- Thật thế à ? Hay thật !
- Chứ còn gì nữa !...
Có những chuyện mà sau hơn 50 năm mới biết và cũng từng ấy năm các nhân vật giữ kín trong lòng như 1 báu vật tuổi trẻ, khi biết thì người đó đã con cái đầy đàn hay cũng có người đã ra đi mãi mãi. Đó là một thời đáng ghi nhớ cho những ai là TSQ Cục Tổ Chức Tổng cục Chính trị.
Xin cám ơn các vị đã đọc và comments
Xin kính chào !
Đấy là " Vụ Lê Huyên", lấy tên của bị can mà đặt tên cho sự kiện ly kỳ nhất ở Trại TSQ Cục TC hồi ấy. Lê Huyên vốn là tay phiên dịch ở Cục Địch vận. Y cao to, đẹp trai ...nhưng không nghe nói Tây lại . Tuấn Nga quả là người có trí nhớ tốt. Bọn con trai thi nhau nén đá vào Lê Huyên lúc anh ta bị giải đi trại giam để đưa ra Tòa. Bây giờ nghĩ lại , kể ra cùng tội cho Lê Huyên ...
Trả lờiXóaTN kg muốn nói đích danh, vì có cảm giác kg hay. Le Huyên là Tây lai chính cống đấy. TN dùng SỰ CỐ là chỉ muốn nói lên 1 hiện tượng hy hữu của trại TSQ thôi. Cám ơn anh Calathau đã góp ý quí báu, rất cụ thể ! Chào !
Trả lờiXóaChị viết hay lắm...Thế cái anh Y ấy bây giờ ra sao rồi...Cả người xưng là em ấy hiiiii?
Trả lờiXóaAnh Y kg còn nữa lúc ấy đã là y sĩ rồi, chắc hơn chị ít nhất là 7-8 tuổi, người xưng là em LDV vần ở HN, kg phải đồng tính đâu nhé, cô em này vẫn XINH và dễ thương lắm, cùng tiều đội chị, thỉnh thoảng vẫn gọi điện cho nhau đấy. Cám ơn em đã đọc và comment. Chào !
Trả lờiXóa