Du lịch Miền Trung 2012

CÔ BẺ LIÊN LẠC (viết cho nhóm Chuyến tầu vè tuổi thơ, bài 5).




Cô bé  liên lạc đặc biệt yêu thương cây và con ( động, thực vật ). Như bài trước viết, nó được người Tầy cho 4 con gà con, đã lựa trống , mái theo kinh nghiệm của họ. Sau này cô bé LL cũng đã lựa, đúng 100%, số gà trống nở trong đàn bao giờ cũng ít hơn gà mái vài con. Bốn con gà con cô bé chăm hơn cả chăm mình. Lúc còn mới nở ăn chẳng đáng là bao. Nhưng nó lớn nhanh như thổi vì ngoài những cơm rơi, cơm vãi ra, cô bé LL thường gọi 4 con đi theo, đào đất lấy giun cho chúng ăn. Bọn gà khôn lắm, cứ thấy chủ cầm con dao và cái ống là chạy theo. Giun bé thì 1 con cướp chạy biến, giun to thì chúng giằng nhau như kéo co. Chẳng bao lâu 2 con gà mái mơ và con gà đội mũ đã đẻ. Bây giờ vấn đề ăn của chúng mới là mối lo thật sự. Cô bé NMT liền nghĩ ra cách đi mót lúa của người Tầy gặt còn sót lại. Mót được nhiều lắm, cô bé LL phơi khô cho vào ống nứa để dành cho gà ăn dần, vì bây giờ chúng ăn cả ngày, Mót lúa cũng có chuyện hay đáo để. Chuyện là thế này :
Một hôm đang quần sắn cao tận bẹn,lõm bõm lội ruộng mót lúa, bỗng nó nghe tiếng quen quen hỏi :
- Cháu làm gì dưới ấy đấy ?
- Dạ, cháu mót lúa cho gà ăn ạ ! - Nó trả lời không ngẩng đầu lên.
- Cháu nuôi được mấy con gà ?
- Dạ, thưa bác cháu nuôi được 4 con ạ !
- Thiếu nhi thi đua mỗi người nuôi 2 con gà mà cháu nuôi được 4 con, nghĩa là gấp đôi rồi.
- Vâng ạ .
- Thôi cháu mót lúa đi nhé, chịu khó nuôi gà mau lớn, bác về đây.
- Cháu chào bác ạ.
Quái tiếng ai quen thế nhỉ, nó nghĩ bụng vội ngẩng đầu lên và giật mình! Ôi BÁC HỒ ! Vậy mà từ nẫy đến giờ mới ngẩng đầu lên nhìn, nó ân hận và tiếc !
Nó nhớ có lần Bác đến thăm bác Trần Đăng Ninh sau chiến dịch, không có gì ăn bác TĐN bảo bắt con thỏ ra để thịt. Bác liền gàn :
- Mấy con thỏ trông nó hiền thế, sao lại bắt làm thịt. Có thịt thì thịt bác đây này...Ăn gì chả được.
Thế là chả ai dám làm thịt thỏ nữa. Cô bé LL cũng không biết hôm ấy Bác ăn cơm với gì.
Cũng có lần anh em bộ đội nói đùa với Bác :
- Bác xem chị D gầy thế mà đẻ con đứa nào cũng bụ bẫm, tròn tròn dể thương.
- Chú lạ lắm à ?
- Vâng, chúng cháu cứ bàn tán, trầm trồ khen sữa chị D tốt và chị có tay nuôi con.
- Không phải thế, các chú lạ thật à ?
- Vâng, chúng cháu lạ lắm chứ ạ. Ăn có gì đâu, toàn bí ử (bí đỏ) mà mấy đứa con cứ tròn trùng trục.
- Có gì lạ đâu, các chú có thấy cây bầu, cây bí không? Thân cây bé tí, thế mà quả to thế, nên chị D cũng như cây bầu, cây bí thôi!
- Anh em bộ đội nhìn nhau cười và nó với nhau:
- Bác nói đúng nhỉ !
Đang chuyện nọ lại sọ sang chuyện kia. Quay lại chuyện 4 con gà. Qua thời kỳ đẻ, mỗi con đẻ được 14-15 quả, sau 21 ngày ấp 3 đàn gà xinh xinh nở ra ríu rít quanh mẹ. Cả cơ quan ai cũng thích, cũng trầm trồ khen cô bé LL mát tay. Thóc cho gà thừa ăn, nhưng ngày ngày sợ nhất là cắt bắt trộm gà. Người ta nói nhanh như cắt chẳng sai. Thấy mấy con mẹ QUÉC báo hiệu cho con là nguy hiểm thì bọn con nhanh chóng chui vào cánh mẹ che chở. Nhưng sau chúng lớn, chui vào không vừa, dấu đầu, hở đuôi, chui được đầu vào cánh mẹ thì đuôi hở hết ra ngoài, vậy là cắt ở trên cây chớp nhoáng xà xuống chộp ngay 1 con. Mỗi đàn thất thoát 3-4 con. Khi lớn mẹ bỏ thì 3 đàn chỉ còn có 3 chục con. Sáng ra cô bé LL cho ăn, thả ra, chiều gọi về cho ăn, đếm và nhốt vào chuồng kẻo cáo bắt. 
Có điều lạ là khi nhốt gà buổi tối đếm đủ, đóng chặt cửa chuồng, sáng hôm sau đếm đã thấy thiếu 1 con.
Quyết làm cho ra gần chục con gà mất ban đêm không lý do, cô bé LL rình xem con gì bắt trộm gà của nó. Nó đã tìm ra, bộ đội bắt trộm gà của nó để nấu cháo tối ăn với nhau hoặc cho anh nào mới sốt ăn. Nó nói các anh :
- Các anh bắt trộm gà của em, em biết thừa rồi. Gần chục con có phải ít đâu. Các anh muốn ăn thì xin em cho, sao lại bắt trộm ? Em chỉ muốn nuôi chúng nó đến thật lớn, chúng nó đẻ lấy trứng bồi dưỡng cho các anh ốm nặng thôi, em có nuôi cho em đâu, mà em cũng có ích kỷ đâu. Các anh bắt gà tơ thì còn được, cấm không được bắt 2 con gà mái mơ và con gà đội mũ đâu đấy...
Nhờ việc nghịch ngợm giả làm khỉ vào bếp ăn trộm thức ăn của bộ đội nó mới phát hiện ra mấy anh bắt trộm gà của nó nấu cháo ăn tối hay bồi dưỡng cho người ốm. Chính vì nói thẳng nên từ đấy nó không bị bắt trộm gà nữa. Thế ra nói thẳng cũng hay !
Thôi, bài lại quá dài rồi, phải dừng thôi, hẹn bài sau viết tiếp. Xin cám ơn ai đã có lòng đọc và comments vào đây.
 Xin kính chào, hẹn bài tiếp theo.

4 nhận xét:

  1. Nuôi gà giỏi quá! Có khi nào gà bị toi không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hồi đấy bị TOI ít lắm. Thường mình bắt chước người Tầy làm chuồng xa người ( họ bảo gần người hay chết). Gà cứ lớn như thổi, béo tròn trùng trục. Thế mới bị TRỘM chứ. Nếu gầy thì bõ gì mà đi trộm ! Cám ơn TM nhé ! Chào !

      Xóa
  2. Chị thu thập lại rồi in thành sách đi. Chuyện của chị chắn chắn được yêu thích vì nó thật chị ạ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Thu GiANG ! Chị chưa bao giờ dám nghĩ đến việc in thành sách, vì nó to tát quá, mà mình thì lại ở đáy giếng, viết theo y/c của con và để luyện mắt, luyện óc và luyện tay thôi. Sợ nhất là bệnh của thế kỷ 21 - BỆNH QUÊN. Cám ơn em ! Chào em và MK !

      Xóa