Du lịch Miền Trung 2012

CHUYỆN THẬT NHƯ TIẾU LÂM.



Các cụ bây giờ muốn đi thăm nhau thật là khó. Không ốm nằm mèo trên giường thì đau chỗ này, hay đau chỗ kia, thế mà ông Trời không thương còn HÀNH các cụ cho bõ. Chúng mày muốn đi chơi với nhau à, già rồi, ở nhà cho khỏe, ÔNG nóng 45 độ không cho chúng mày đi thì chúng mày cũng chịu. Việc đi chơi chỉ làm tắc đường, thôi hãy để dành đường cho bọn đi học và đi làm. Chúng mày dùng điện thoại mà nói chuyện với nhau, vừa đỡ tắc đường, lại vừa đỡ tốn tiền, vì đi xe ôm hay taxi cũng tốn lắm. Cứ nằm nhà buôn tha hồ, có tốn là bao.

 Một hôm sang nhà anh ruột chơi, không thấy anh, chị dâu đang ngồi nói chuyện. Tôi chào, chị ta chào lại và tiếp tục ngồi  CHỔNG CẲNG lên bàn BUÔN tiếp. Ngồi gần 1 tiếng chị dâu vẫn coi như không có mình, tôi đứng lên chào ra về. Cô ta thấy mình về mới vội :" Cô Nga về à ? Tôi nói nốt tí nhé ". Thôi tôi về đây, thế là tôi chào và ra về. Mốt bây giờ là thế, các cụ chỉ còn mỗi một điện thoại để  GIẢI SẦU. Cũng thông cảm thôi.

Có khi nhờ có điện thoại mà mình cũng được cười vỡ bụng và tất nhiên cuộc nói chuyện không dài như cuộc nói chuyện của chị dâu.

Khi nói điện thoại nhiều khi phải nói to như cãi nhau mới nghe được. Sau khi nói chuyện thì khản cả cổ. Hôm vừa rồi nghe chuông, vội nghe, đầu kia trả lời :
- ACT đây mà !
- Nghe rồi, bà tướng ạ.
- ACT đây mà !
- Thì đã bảo nghe rồi, nhận ra tiếng rồi, không phải nhắc lại nữa !
- Nghe rồi hả ? Khỏe không, nghe nói khỏe lắm hả ?
- Khỏe gì, đang ở trên giường đây này. Mấy tháng nay làm bạn với giường.
- Đang đi đường à ? Khỏe nhỉ! Mấy tháng nay vẫn phóng xe đạp điện trên đường được à ? TN giỏi thật đấy !
- Khổ thật với bà tướng, cứ nghe gà hóa quốc thế này mà gọi điện làm gì cho tốn. Khốn khổ ! Nói chuyện cứ như cãi nhau mà chả nghe thấy gì ?
- Khốn gì mà khốn, thỉnh thoảng gọi cho nhau hỏi thăm tí chứ không đi thăm được nữa rồi.
- Thôi thế là đủ rồi ! Khốn khổ nói chuyện với bà điếc cứ như cãi nhau, khản cả cổ.
- Mày nói gì thế ? Định rủ tao đi xem xiếc à ?
- Xiếc, xiêc cái con khỉ, điếc khốn, điếc khổ mà còn nói.- Tôi lẩm bẩm.
- Ôi , không đi được đâu, xa lắm. Hồi này chắc TN cũng ít đi xem xiếc nhỉ ! Hồi trước ở Bách khoa gần công viên Thống Nhất chắc hay đi xem chứ bây giờ về đây xa ít đi xem nên muốn đi xem chứ gì.
- Thôi, hỏi thăm, buôn thế là đủ rồi. Còn nhớ gọi điện hỏi thăm là cám ơn lắm đấy. Yên tâm, TN vẫn còn sống !
- TN đang đi đường thì thôi , lúc khác gọi lại nhé.
- Chào nhé, cám ơn nhiều !
- Chào TN nhé !
Chuyện thật như tiếu lâm.

Tết anh HXT gọi điện chúc tết. Nghe chuông thấy tên anh, tôi vội trả lời. Đằng kia anh nói. Tôi chỉ nghe âm gì gì đó mà không thể thành tiếng. 
Tôi nói 1 lúc, cô giúp việc trả lời ông không nghe và không nói được gì đâu , bà ạ. Bà nói ông cũng có nghe được gì đâu, nên cháu nói để bà biết ông thích cháu gọi cho bà để nghe ông chúc tết. Cháu chiều ông gọi chứ ông có nói được ra tiếng và cũng có nghe được gì đâu.
Nghe cô giúp việc nói, tôi rớt nước mắt vì hoàn cảnh của anh như vậy mà vẫn nhớ tới tôi. Rồi trong năm anh ra đi mãi mãi.
Bây giờ thật nhiều chuyện vui, buồn cứ như BỊA. Chia sẻ buồn, vui với các bạn. Xin cám ơn tất cả những ai đã đọc và góp ý.
Xin kính chào !

8 nhận xét:

  1. chị ơi...chúng ta cũng gần như nhau cả thôi... cuộc sống thế mà chị. Chị gắng vui khoẻ nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lạy Trời cho con đừng mắc bệnh gì !!! Ông cứ gọi là con đi ngay thôi ạ ! Chào HC !

      Xóa
  2. Chị gái vui khỏe bình an chị gái nhé ! Những câu chuyện thật như tiếu lâm chị kể có cả đấy, cười cho trẻ lại chị nha ! Chúc chị gái của em thật khỏe để ko lạc đường, em gái ôm chị cái nào hi hi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy tháng nay chị hầu như kg đi đâu, nên không lạc đường. Cám ơn những lới chúc của em. Chào !

      Xóa
  3. Em đang cười đến chảy cả nước mắt đây này, chị Nga ạ! Hy vọng mùa thu chị lại lên đường vào miền trung. Ha ha!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Thu Giang ! Chị nghe điên thoại của cô bạn vừa tức, vừa thương và nhất là buồn cười đến vỡ bụng. Sợ nói gì thêm cô ấy lại nghe lầm và ÔNG NÓI GÀ, BÀ NÓI VỊT hay nghe gà hóa cuốc thi mất thì giờ và vừa tốn tiền của bạn ! nên chào cho xong cuộc nói chuyện. Chị sẵn sàng đi vào miền Trung rồi, em nhé ! Chào em và MK !

      Xóa
  4. Bà ACT (theo tôi nhận ra) thì chỉ luôn quan tâm Donetsk và Ukraine , thường xuyên túc trực kênh 1 Nga, mặc dầu đã nghỉ hưu và ở VN từ bao lẩu, bao lâu rồi ! Chuyện trò gì rồi cũng có câu "thế thì tốt" và xong cuộc gọi ! Với VN hình như ACT cũng không biết tìm cách mua báo hay đặt báo, còn TV thì thời sự Nga là số 1. Vẫn tính "nghề nghiệp" ! Tất nhiên ACT nghe ĐT chỉ còn 1 tai là nghe được đó mà!

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn thày đã đọc và comment ! Mỗi người có 1 ý thích khác nhau, may nhờ thầy dạy cho nên bây giờ em được như thế này, chứ trước đây toàn phải đến nhà bạn, ôm cả đống yạp chí về đọc cả tuần, tuần sau lại tiếp. Bay giờ em đã ĐI MỘT ĐÀNG, HỌC SÀNG KHÔN RỒI. Em biết ơn thầy nhiều. Chào thầy !

    Trả lờiXóa